Chương trước
Chương sau
Nghe vậy, thân thể của Phương Hồng Sơn đột nhiên run lên, không khỏi ngẩng đầu, nhìn Phương Thu, nhìn thấy trong đôi mắt của anh ta, tràn đầy chân thành, không kiềm nổi tim theo đó mà đập loạn lên.

Ông ta từ trong đôi mắt của Phương Thu, có thể nhìn ra được sự tin tưởng của Phương Thu, là thật, không phải là giả tạo.

Có Giang Ninh ở đây, Phương Thu căn bản không cần phải như vậy, anh ta thậm chí có thể, đem nhà họ Phương, triệt để dọn sạch sẽ một lượt, muốn giết ai thì giết người đấy, suy cho cùng, người có mặt ở đây, sợ rằng, không có được mấy người, lễ độ đối với Phương Thu.

Nhưng mà Phương Thu, đã không tận dụng cơ hội này, để xử Lý tất cả mọi người!

“Nhà họ Phương là một trong tám dòng họ lánh đời, quá khứ đã mắc sai lầm, phải thay đổi! Tương lai cần phải phát triển, càng phải thay đổi nhiều hơn nữa, mà muốn phát triển thành như vậy, có thể thay đổi thành như thế, thì tất cả mọi người phải cùng nhau nỗ lực!”

Phương Thu cao giọng nói: “Tôi hy vọng rằng, mọi người ở lại đây, là vì thực sự muốn làm điều gì đó cho nhà họ Phương, mà không phải vì lợi ích của riêng mình, Phương Thu tôi có thể đảm bảo rằng, sẽ dành cho mọi người, đủ sự tôn trọng, nhưng mà nếu như ai còn muốn, phá hoại trật tự của nhà họ Phương…”

Anh ta không nói tiếp, nhưng ai cũng đều biết, nhà họ Phương bây giờ, đã không còn là nhà họ Phương của ngày xưa nữa.

Nhà họ Phương của bây giờ, sau lưng đã có một nhân vật đáng sợ đến cực điểm!

Giang Ninh!

“Tôi xin tuân theo giáo huấn của gia chủ, nguyện vì nhà họ Phương cúc cung tận tụy đến lúc chết mới thôi!”

Một nhóm người, từng người từng người một khom mình cúi đầu, đồng thanh hét lên.

Việc nhà họ Phương cải cách, đã là một sự thật không có cách nào có thể thay đổi, việc Phương Thu trở thành gia chủ của nhà họ Phương, đây cũng là điêu mà bọn họ không thể thay đổi.

Chỉ cần sư phụ của Phương Thu là Giang Ninh vẫn còn ở đó, vậy thì trên thế giới này, không có người nào có thể lay chuyển được vị trí của Phương Thul Phương Thu liếc nhìn Giang Ninh, thấy Giang Ninh gật đầu.

Anh ta từ từ đưa tay lên.

Phương Hồng Sơn và những người khác, mới dám ngẩng đầu lên.

“Trưởng lão Hồng Sơn.”

Phương Thu tiếp tục: “Người của bảy gia tộc khác, bị bắt nhốt ở đâu?”

Thời đại một vàng một bạc của nhà họ Phương, đã qua rồi.

Bây giờ Phương Thu mới là người có tiếng nói, Giang Ninh lại càng có tiếng nói hơn, Phương Hồng Sơn biết rõ điều này, tất cả mọi người cũng đều biết rõ.

“Trong địa lao của nhà họ Phương.”

Phương Hồng Sơn nói.

“Thả người!” Phương Thu không có nói nhiều lời.

“Vâng!”

Phương Hồng Sơn gật đầu, lập tức dẫn người, đến địa lao thả người.

Đám người Tư Mã Tuyền, không biết đợi ở đâu, liền vội vàng đi theo.

Nhưng mà một lúc sau, người của bảy dòng họ, đầy đủ hơn một trăm người, tất cả đều là thành viên quan trọng của các gia tộc lớn, đều đến trong đại sảnh của nhà họ Phương.

Bọn họ toàn thân đều không có sức, rõ ràng là độc trên người của bọn họ, vân chưa được giải.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.