Chương trước
Chương sau
Còn việc của gia tộc Cát Mễ cùng Giang Ninh đó, phe của anh ta cũng được giúp đỡ nhiều hơn một chút. Còn về mối đe dọa? Trước mặt họ, còn Giang Ninh ở đó cũng không dám làm gì khác? Với họ, mọi người sử dụng lẫn nhau và tận dụng hết những gì mình cần. Anh ta sẽ lợi dụng Giang Ninh đồng thời lấy được quyền truyền thông trong tay Sugita.

Sugita cùng Giang Ninh đứng ở nơi đó liếc mắt nhìn người canh cửa.

“Tôi muốn gặp xã trưởng.”

“Vâng, tôi sẽ báo cáo ngay bây giờ.”

Sugita đặt hai tay ra sau lưng tỏ vẻ khó chịu với vẻ mặt không vui. Thân Vương phái người đến c**ng bức anh ta, nhất định tin tức sẽ đến tai xã trưởng, việc anh ta phải làm bây giờ chính là làm cho thân vương tin tưởng anh ta chọn phe ngược lại mình. E rằng không ai có thể tưởng tượng được rằng một chàng trai như Sugita lại ó thể tự đứng vững!

Nhưng bây giờ, trong mắt mọi người anh ta đã đứng về phía xã trưởng.

“Thật ra, tôi không muốn làm ông chủ.

Sugita nhìn Giang Ninh, có chút xấu hổ: “Nhưng là có đôi khi không có cách nào, đều là bị ép!”

Giang Ninh ngây người nhìn anh ta.

Những người khác không hiểu Sugita, làm sao anh ta không thể hiểu được.

Anh chàng này có đức tính giống như con lật đật những gì anh ta nói? Nó có thể hoàn toàn trái ngược với những gì anh ta nghĩ trong lòng, hầu hết mọi người đều không thể hình dung ra được.

“Xã trưởng mời ngài vào!” Ngay sau đó, người bảo vệ chạy đến kính cẩn nói: “Đại sư Sugita, nhưng xã trưởng chỉ cho phép một mình ngài vào, cái này …’ Anh ta nhìn Giang Ninh.

“Không sao đâu, tôi sẽ để anh ấy đợi ở ngoài.” Sugita chỉ vào cửa, Giang Ninh không nói lời nào, đi tới đứng ở góc tường từ xa nhìn lại. Sau đó Sugita quay lại và đi vào trong hội quán nhanh chóng biến mất. Người ở cửa thỉnh thoảng nhìn về phía Giang Ninh, từ góc tường có thể thấy được Giang Ninh quần áo mờ mịt, nhìn vài lần liền bỏ qua. Giang Ninh đứng ở nơi đó đếm thời gian, nhanh chóng cởi quần áo treo ở góc tường, cả người giống như một con mèo dưới chân có chút nhanh nhạy, cả người lao ra ngoài. Anh bám tay trên tường, hầu như không dùng nhiều lực lao lên với một cú một cú xoay người anh đã nhảy vào trong hội quán.

Vị trí này do Sugita chọn. Theo giám sát trong hội quán, đây là một điểm mù sẽ không bị bắt. Nếu Sugita không lên kế hoạch sớm, làm thế nào anh ta khám phá ra nơi này? Thăng nhóc này giấu sâu lắm! Giang Ninh vung chân, nhanh như chớp lập tức biến mất.

Tổng hội quán Yamaguchi, càng sâu phòng thủ càng nghiêm ngặt, không chỉ được trang bị hệ thống an ninh tân tiến hoàn chỉnh mà còn có rất nhiều cao thủ samurai phương Đông ẩn nấp trong bóng tối, soi mói mọi ngóc ngách. Đúng lúc này, trên gian trong vườn, một bóng người giống như tắc kè đang bám vào góc tường chỉ có một đôi mắt, thỉnh thoảng quét xuống quan sát kỹ càng mọi thứ.

““Bịch.” Một viên đá bay tới và rơi ngay xuống dưới, tạo ra một âm thanh giòn giã. Khi đôi mắt của samurai chuyển động, anh ta thấy đó chỉ là một viên sỏi sau đó bỏ qua nó.

““Bịch!” Một viên đá khác bay lên, thậm chí đập vào viên vừa rồi, tạo ra một cú va chạm rõ ràng. Sắc mặt của samrưrai hơi thay đổi, anh ta lập tức quay đầu nhìn về hướng viên đá đang bay tới. Không có một ai.

Trong hội quá Yamaguchi này, chưa từng có ai dám gây chuyện, anh ta đã canh giữ ở đây ba năm, hầu như ngày nào cũng chìm trong buồn chán, chán chường.Lúc này nhìn thấy vài viên đá, thay vào đó anh ta lại trở nên hứng thú, ánh mắt quét quamuốn xem đứa nhỏ nào nhàm chánnhư vậy.

“Rắc rắc!”

Một viên khác lại rơi xuống, Samurai quay đầu lại, nhưng anh ta vẫn không nhìn thấy ai và không thể bCiết hòn đá đến từ hướng nào. Nhưng trong chốc lát, đã có bảy tám viên đá trực tiếp ở dưới chân anh.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.