Chương trước
Chương sau
Đột nhiên Giang Ninh quay đầu lại, chỉ quay đầu còn cơ thể không động đậy.

Một tay mạnh mẽ đưa ra, lập tức nắm lấy mắt cá chân Liệp Hổ, rắc rắc…

Ngón tay bộc phát ra sức mạnh khủng khiếp, trực tiếp bóp nát mắt cá chân của Liệp Hổ giả Liệp Hổ bất giác kêu thảm.

Hẳn hoàn toàn không dám tin sức mạnh của Giang Ninh lại đáng sợ như vậy!

Chỉ có hai ngón tay đã bóp nát mắt cá chân của hán?

“Mày…”

Hắn chưa kịp nói thì hai tay Giang Ninh đã bắt lấy mắt cá hắn, trực tiếp vung lên rồi nặng nề đập xuống đất!

“Âm “Âm “Âm”

Đập liên tục ba bốn lần, giống như chỉ đang vung một cây gỗ vậy!

Mặt đất ầm ầm kêu vang!

“Phụt!”

Liệp Hổ không nói được lời nào, mở miệng ói máu, trong cơ thể không biết đã gãy bao nhiêu đoạn xương nữa.

“Cút”

Giang Ninh khẽ gầm một tiếng, một chân hung hăng đá lên người Liệp Hổ, trực tiếp đá hắn bay đi, giống như đang đập Nhan Sùng lăn lông lốc vậy.

Sắc mặt Nhan Sùng thay đổi cực lớn, dường như tim hắn muốn nhảy cả ra ngoài luôn.

Đáng sợi Quả thật quá đáng sợi!

Đây còn là con người sao?

Ngũ hổ của Kiến Châu mới vừa vào trận, Sơn Hổ bị đập nát cánh tay, còn Liệp Hổ…

Hắn nghĩ đến cảnh vừa nãy Giang Ninh nắm chân của Liệp Hổ, hung hăng đập xuống đất, hai chân có chút run rẩy.

Đây… đây mẹ nó tuyệt đối không phải người!

“Giết… giết hán đi! Giết hán đi!”

Trong lòng Nhan Sùng đột nhiên dâng lên sự sợ hãi, hoàn toàn không áp chế được, hán chỉ có thể la lớn khiến ba người còn lại giết Giang Ninh đi.

Nhưng lúc này ba người còn lại làm gì còn dám xem.

thường Giang Ninh.

Chỉ một chiêu đã phế Liệp Hổ, làm Sơn Hổ trọng thương!

Giang Ninh quá nhanh, thân thủ nhanh, nắm đấm cũng nhanh, sức mạnh lại càng có tính bộc phát, ai có thể chặn được đây?

“Tông sư…”

Mãnh Hổ híp mắt, giọng nói mang theo sự kiêng kị, nhìn chằm chằm nắm đấm của Giang Ninh, bên tai vẫn vang lên tiếng khí nổ do nắm đấm của Giang Ninh phát ra vừa nãy!

Chỉ có cao thủ đạt đến đẳng cấp tông sư mới đánh ra tiếng khí nổ, thật là mạnh mết!

Họ làm sao cũng không ngờ Giang Ninh trẻ tuổi như vậy lại có thực lực của tông sư.

“Ngũ hổ của Kiến Châu”

Giang Ninh nhìn lướt một cái, bị ánh mắt của hắn nhìn đến, Sơn Hổ bất giác lùi hai bước, cánh tay của hắn bị phế rồi!

“Chẳng qua chỉ có vậy”

“Tôi còn tưởng lợi hại cỡ nào”

Giang Ninh lắc đầu, mặt đầy ý không tốt càng có chút thất vọng, “So với Diệp Tâm Hỏa thì còn kém một chút”

Nghe thấy tên Diệp Tâm Hỏa, sác mặt mấy người Sơn Hổ càng khó coi.

Diệp Tâm Hỏa, nghe nói là cao thủ của phương Bắc đạt được đảng cấp tông sư… không phải hán ta chết rồi sao?

Không lẽ chính là chết dưới tay của Giang Ninh?

Họ chỉ nghe nói Diệp Tâm Hỏa đi Đông Hải khiêu chiến, nhưng tin tức bị mấy người phương Bắc chặn lại, họ không hề biết người bị khiêu chiến chính là Giang Ninh!

Nghe nói Diệp Tâm Hỏa bị Giang Ninh đấm một phát chết tươi!

Trong chớp mắt, ba người trong lòng sợ hãi thậm chí có xúc động muốn chạy trốn.

Cái này làm sao đánh?

Còn muốn giết Giang Ninh?

Hoàn toàn không thể!

“Giết—”

Quay đầu lần nữa, trong viện đã máu chảy thành sông!

Mấy người anh Cẩu như hổ như sói vậy, hung ác tàn nhãn, dùng kỹ xảo trận chiến không ai có thể chặn được.

Trong thời gian ngắn đã có mười mấy người chết thảm tại trận!

Nhan Sùng run rẩy sợ hãi!

Mấy người Sơn Hổ cũng sợ hãi không thôi!

Đây chính là thực lực của Đông Hải?

Đây chính là nguyên nhân… mà Đông Hải được mệnh danh là cấm địa?

Họ còn muốn san bằng Đông Hải! Họ cảm thấy não của bản thân nhất định có vấn đề rồi!

“Không đánh nữa à?”

Nhìn thấy mấy người đang ngây ngốc, Giang Ninh đột nhiên nâng tay lên, “Vậy tao phải bắt đầu đây”

Soạt— Vừa dứt lời, Giang Ninh di chuyển!

Gió mạnh thổi đến, cát bụi dưới đất nổi lên, nhanh quá!

Sơn Hổ kinh hồn bạt vía: “Cẩn thận!”

Nhưng hắn chưa nói xong thì Giang Ninh đã đến trước mặt ba con hổ còn lại.

“Âm!”

“Âm!

“Âm!”

Liên tục đấm ba đấm!

Nắm đấm sau bá đạo và mạnh hơn nắm đấm trướ!

cTam hổ trừ việc miễn cưỡng nâng tay lên ra thì không làm được gì, chỉ nghe mấy tiếng vang lên, ba người bay ra rồi nặng nề đập xuống đất, miệng phun ra máu tươi lập tức mất mạng!

Sơn Hổ bị dọa đến da đầu tê dại “Tông sư…”

Dù là tông sư cũng không đáng sợ như vậy!

Hắn muốn nói là trên cả tông sư, nhưng hắn còn chưa kịp mở miệng Giang Ninh đã đến bên cạnh.

Sơn Hổ chỉ có thể nhìn thấy nằm đấm không ngừng phóng đại trong mắt mình, giống như cửa địa ngục đang mở ra với hắn.

Hắn không có sức phản kháng, chỉ có thể trơ mắt nhìn nắm đấm rơi lên đầu mình.

Trước khi chết hắn còn có thể nghe được tiếng vang lớn.

Hình như là tiếng đầu hắn bị nứt toác!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.