Sáng sớm ngày hôm sau, Lý Dương dẫn Vương Giai Giai đi thẳng đến sân bay Mar fongsa.
Bạch Minh lúc này vẫn còn đang nằm trên giường, hôm qua anh ta dẫn đầu nói lời chúc mừng Lý Dương, kết quả thành chim đầu đàn, bị Lý Dương chuốc say một lần.
Lưu Cương đoán, Bạch Minh cả ngày hôm nay đừng có nghĩ đến ra khỏi cửa nữa, phải ở trong khách sạn nghỉ ngơi một ngày.
Thời gian một ngày có thể lấy lại sức, còn phải dựa vào các thuốc giải rượu rất tốt, hôm qua Bạch Minh buồn nôn, mơ màng , mình trở về phòng như thế nào đều không biết.
- Viện trưởng Hoàng….
Trạm xuất khẩu đi ra không ít người, từ xa Lý Dương trông thấy Viện trưởng Hoàng tóc bạc cùng với trợ thủ của ông.
Viện trưởng Hoàng đến Milan lần này là vì việc cá nhân, cho nên chỉ dẫn theo một thư ký, nếu là việc công, nhân viên công tác bên cạnh ông không ít, nói thế nào cũng là một nhân viên cấp Phó Bộ.
- Lý Dương, rất không tồi, tôi phải chúc mừng cậu!
Trông thấy Lý Dương, Viện trưởng Hoàng cười ha ha một tiếng, ánh mắt có chút phức tạp, tuy nhiên càng nhiều hơn chính là sự an ủi.
Lý Dương là đồ đệ của Hà Lão, điều này khiến ông rất ngưỡng mộ cũng rất đố kỵ, ông chỉ có thể oán trách ông trời, không rơi xuống cho mình một đệ tử tốt như vậy, cũng để mình có thể ngẩng cao đầu trước mặt các bạn già, tự hào vô cùng.
Tuy nhiên, sự tồn tại của Lý Dương đối với cả giới sưu tầm đồ cổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-hoang-kim-thu/1221966/chuong-1160.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.