Nhóm dịch: QuyVoThuong
Nguồn: metruyen
- Anh Lý, Anh cả tốt của em, anh giúp em đi!
Hà San San đáng thương mở to mắt nhìn Lý Dương đang ăn sáng, trong mắt đều là cầu khẩn.
Từ sau khi ông cụ trở về Bắc Kinh, Hà San San bị nhốt ở trong này, ngay cả cổng cũng không ra ngoài, dụng cụ truyền tin như điện thoại trên người cũng bị tịch thu, thậm chí mạng máy tính cũng bị khóa.
Trong tình huống này, chẳng khác nào như bị giam tù.
Lúc này Hà San San cuối cùng cũng nếm được hậu quả của một chút thông minh cô mang lại, ông cụ không phải là ngốc, đường cong chính sách mà cô mua cho Lý Dương không có chút tác dụng, cũng có thể nói, lần này ông cụ trở về Bắc Kinh, có liên quan nhất định với cô.
- Cái bánh bao này mùi vị thật ngon, bánh bao của thím Lý ngon thật, lâu rồi không có được ăn.
Lý Dương đang chậm rãi ăn cái bánh bao nhân thịt, không có ngẩng đầu lên.
Thím Lý mà Lý Dương nói là người được ông cụ thuê về làm bữa sáng, cấp bậc ông cụ thế này, phải có người chuyên nấu riêng cho ông.
Đương nhiên, người mà ông cụ tuyển đến chính là thím Lý.
- Anh cả, anh cả thân thương của em, rốt cuộc anh bảo em nói thế nào anh mới nhận lời, anh không giúp em cầu xin cũng được, nhưng anh cũng để Giai Giai đến, để cô ấy giúp em cầu xin, ông nội nhất định sẽ nể mặt Giai Giai.
Hà San San đi thẳng đến bên cạnh Lý Dương, kéo cánh tay Lý Dương,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-hoang-kim-thu/1221909/chuong-1103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.