Nhóm dịch: QuyVoThuong
Nguồn: metruyen
- Lão đại, lão đại!
Hơn 2h chiều ngoài cửa nhà Lý Dương có tiếng gọi, Lý Dương và Lưu Chấn Hoa đang ngồi trong phòng khách bỗng giật mình, trên mặt hai người đều lộ ra nụ cười.
Giọng của lão Ngũ, vẫn to như thế.
Lưu Chấn Hoa cười nhìn ra ngoài cửa, âm thanh này anh đã nghe, là giọng lớn nhất của lão ngũ Trần Lỗi.
Trần Lỗi nhận điện thoại của Lý Dương liền xin nghỉ sau đó dẫn vợ trực tiếp tới, từ Trịnh Châu tới Lật thành cũng không xa, 3 tiếng đồng hồ có thể chạy tới anh thật sự là người đầu tiên chạy về.
Nhà của Lý Dương Trần Lỗi đã từng đến nhưng lâu rồi không nhớ rõ là cửa nào cũng không gọi điện mà lớn giọng gọi ở ngoài.
Nhưng phải nói gọi như này rất có hiệu quả, trong chốc lát Lý Dương và Lưu Chấn Hoa liền đi ra.
- Tam ca
Nhìn thấy Lưu Chấn Hoa khuôn mặt có chút đen của Trần Lỗi ngây ra đó, mấy giây sau anh lại nhanh chóng chạy lại ôm lấy Lưu Chấn Hoa.
- Tam ca mấy năm nay anh đi đâu làm tôi nhớ muốn chết.
Lưu Chấn Hoa bị Trần Lỗi ôm chặt không thở được cứ kêu kêu, Lý Dương đứng bên cười thầm, Trần Lỗi làm vậy là cố ý, những việc như thế này Trần Lỗi không ít làm, bản thân anh cũng đã từng bị như vậy.
- Khụ khụ, lão ngũ anh không buông tôi ra tôi nói chuyện lần trước ra đấy.
Lưu Chấn Hoa dùng sức nói cuối cùng cũng nói ra một câu, anh vừa nói xong Trần Lỗi liền bỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-hoang-kim-thu/1221888/chuong-1082.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.