Chương trước
Chương sau
Nhóm dịch: QuyVoThuong
Nguồn: thegioitruyen.com
-Phỉ Thúy đỏ, đây là Hồng Sắc Phỉ Thúy
An Văn Bình vội nói một câu, bên dưới tầng đá không ngờ lại lộ ra màu đỏ, dưới ánh đèn, màu đỏ này trở nên vô cùng chói mắt, chỉ tiếc là xung quanh Lý Dương lúc này chỉ có vài người quen, những người khác đều không có chú ý tới chỗ của hắn.
-Hồng Phỉ, đúng vậy, là Hồng Phỉ*
*Hồng Phỉ: Hồng là màu đỏ, Phỉ là Phỉ Thúy, Hồng Phỉ là Phỉ Thúy màu đỏ
An Văn Quân đột nhiên kêu một câu, chỉ có ột chút màu mà An Văn Quân đã có thể khẳng định bên torng có Hồng Phỉ cho thấy trình độ của cô tốt hơn những người khác một ít.
Chẳng qua, cho dù An Văn Quân thấy được màu đỏ cũng không cho là bây giờ Lý Dương có thể thắng được Thiệu Ngọc Cường. Thủy Tinh Chủng Đế Vương lục bây giờ là thứ mà bọn họ phải ngước nhìn, hiện tại rất khó có thể ngay lập tức giải ra ôột khối ngang hàng với nó.
Mấy năm nay không phải là không có Phỉ Thúy quý như vậy, nhưng mỗi một đều là dưới tình huống vô cùng hiếm thấy mà xuất hiện, hơn nữa còn rất khó gặp, An Thị mấy năm nay cũng không có một viên nào như vậy.
-Anh Lý, cố lên
An Văn Bình nắm nắm tay cổ vũ, hiện tại cô cũng chỉ có thể làm được việc này mà thôi, sáu từ Thủy Tinh Chủng Đế Vương Lục gây sức ép quá lớn đối với cô, cho dù là An Văn Bình thì cô cũng không nghĩ là Lý Dương có thể thắng Thiệu Ngọc Cường.
-Lý Dương, cố lên
So với An Văn Bình, giọng của Ngô Hiểu Lỵ đơn giản hơn nhiều, nhưng giọng của cô lại mang theo sự tự tin nồng đậm, mặc kệ đối phương giải ra cái gì, Ngô Hiểu Lỵ đều trước sau như một ủng hộ Lý Dương.
Trong lòng Ngô Hiểu Lỵ thì giải ra cái gì không quan trọng, chỉ cần cô có thể ở bên cạnh Lý Dương thì cô cũng vui rồi.
Không khí bên Thiệu Ngọc Cường càng ngày hưng phấn, người xung quanh cũng càng ngày càng nhiều.
Hiện tại chung quanh đều có người truyền ra tin tức có người giải ra Thủy Tinh Chủng Đế Vương Lục làm cho ngay cả chỗ quản lý cũng bị kinh động, đặc biệt là đám dông chỗ Thiệu Ngọc Cường càng làm cho bọn họ phải điều động lực lượng bảo an để đảm bảo trật tự, ai cũng không ngờ lại có một viên Phỉ Thúy cực phẩm như vậy xuất hiện ở chỗ này.
Đặc biệt là sau khi biết được người giải ra cực phẩm Phỉ Túy là Thiệu Ngọc Cường thì biểu hiện càng thêm tích cực, Thiệu Thị có thể bọn họ không nghe danh nhưng Thiệu Ngọc Cường thì không ai không biết. Phó hội trưởng hiệp hội ngọc thạch Quảng Đông, hắn chính là người lãnh đạo trực tiếp của bọn họ, bọn họ không tích cực cũng không được.
Bên cạnh máy giải thạch của Thiệu Ngọc Cường đã có hơn 900 người, hơn nữa từ xa không ngừng có người chạy lại chỗ này, những bảo an vừa mới tới đã bị ép phải tạo thành một vòng an toàn không cho những người khác tiến vào.
Trùng hợp là tuyến an toàn lại nằm ngay máy giải thạch của Lý Dương, An Văn Quân vốn đang không vui lập tức đưa ra kháng nghị.
Với kháng nghị của An Thị người phụ trách cũng không dám chậm trễ, ăắn chỉ có thể đời đi chỗ khác. Lúc này người quản lý đang thầm mắng trong lòng, máy giải thạch trong này vốn đã phân rất xa, không ngờ An Thị và Thiệu Thị lại dính cùng một chỗ? Đây không phải là gây phiền toái cho họ sao.
An thị và Thiệu Thị sát bên nhau nên người quản lý không có cách nào khác đành phải lập tuyến an toàn bao vây hai nơi này.
Tiếng máy giải thạch của Lý Dương càng ngày càng nhỏ, một lát sau Lý Dương dửng việc giải thạch lại.
"Ào ào ào ào "
Bên phía Thiệu Ngọc Cường lại truyền tới một đợt tiếng ồn, Thiệu Ngọc Cường đã sắp giải xong Phỉ Thúy, đây là một khối Phỉ Thúy to khoảng nắm tay người trưởng thành. Khối Phỉ Thúy này dùng để làm ra 3,4 cái vòng tya tuyệt đối không có vấn đề gì, so với những khối đỉnh cấp Phỉ Thúy trước đây thì khối này tương đối lớn.
Khối Phỉ Thúy đỉnh cấp có thể làm ra ba bốn cái vòng tay tuyệt đối là không nhỏ, phần còn thừa lại có thể làm ra hơn 10 cái mặt dây chuyền mặt nhẫn linh tinh, như vậy thì khối Phỉ Thúy này càng thêm đáng giá.
Nghe được tiếng hô từ bên kia, sắc mặt An Văn Quân càng thêm âm trầm, này với An Thị mà nói thì đây là một tin tức xấu.
Mọi người trên quản trường đều đi về phía Thiệu Ngọc Cường.
Cho dù người ở khu trung tâm chỉ có thể là mấy trăm người thì bọn họ vẫn muốn tiếng gần tới viên Thủy Tinh Chủng Đế Vương Lục, đỉnh cấp Phỉ Thúy như thế này bọn họ rất ít khi thấy được.
Bên chỗ quản lý đã phân mười người qua giữ trật tự cho Lý Dương, nếu không phải có An Văn Quân ở đây, người quản lý chỉ sợ đã đuổi Lý Dương đi rồi.
Lúc này người quản lý cũng đang rất đau đầu, vì sao An Thị và Thiệu Thị lại dính với nhau như thế chứ, hơn nữa hiện tại Thiệu Thị đã giải ra cực phẩm Phỉ Thúy, An Thị vậy mà lại không biết khó mà lui, đây không phải là gây phiền phức cho hắn sao.
Cho dù là người quản lý có buồn bực thế nào thì cũng không dám nói ra, cho dù là Thiệu Thị hay An Thị thì ai hắn cũng không đắc tội nổi.
Chỉ nhìn một chút lá có thể thấy rõ, vốn tất cả máy giải thạch đang hoạt động thì khi nghe tin có Thủy Tinh Chủng Đế Vương Lục xuất hiện thì có gần một nữa số người ngừng giải thạch lại, cho dù là còn đang giải thạch thì cũng sẽ có người chạy đi đến nơi này để xem.
Hiện tại, xung quanh Thiệu Ngọc Cường đã có mấy ngìn người nhưng người có thể thấy được Phỉ Thúy thì chỉ có mấy trăm.
An Văn Quân tức giận nhìn về phía Thiệu Ngọc Cường, từ sau khi biết Lý Dương đã giải ra Hồng Phỉ thì lực chú ý của An Văn Quân đều đã tập trung về phía Thiệu Ngọc Cường.
-Chị ba, đừng để ý, nói không chừng Lý Dương có thể giải ra khối Phỉ Thúy còn tốt hơn của hắn
An Văn Bình kéo tay An Văn Quân, lúc nói cô cũng khogn6 có quá nhiều lo lắng cho thấy cô rất tin tưởng vào Lý Dương.
-Chị cũng nghĩ vậy, nhưng mà...
An Văn Quân cười khổ lắc đầu, lại quay lại nhìn khối nguyên thạch của Lý Dương, ngay lập tức cô liền sững sờ.
Lúc này người xem Lý Dương giải thạch chỉ có hai người là Lưu Cương và Ngô Hiểu Lỵ, những người khác cho dù còn ở bên cạnh nhưng tâm trí thì đã bị Thiệu Ngọc Cường thu hút rồi.
An Văn Quân dùng sức xoa xoa mắt, cô nhanh chóng nhảy tới, đúng, thật sự là nhảy tới, nhảy hai bước cô đã tới chỗ máy giải thạch, ánh mắt của cô thì gắt gao nhìn khối nguyên thạch của Lý Dương.
Hiện tại, bên ngoài khối nguyên thạch này đã bị Lý Dường mày mất, trên cơ bản thì đã lộ ra màu đỏ bên trong, tràn đầy màu đỏ, màu đỏ không mang theo một chút tì vết nào, một viên Phỉ Thúy cao quý mà mọi người ước ao đã lộ diện.
Nó tuyệt đối là cực phẩm, cực phẩm Huyết Mỹ Nhân.
Chỉ có toàn đỏ mới được xưng là Huyết Mỹ Nhân, mỹ nhân, là cách xưng hô của những người đẹp trong thời cổ đại, người bình thường không thể nào có được xưng hô này, chỉ có người được vua chúa sủng ái mới có loại tiếng khen này.
Huyết Mỹ Nhân, lại mang theo một tia thê lương, một tia bi thảm, mỹ nhân từ huyết làm thành làm cho người ta không khỏi suy nghĩ.
Nó rất giống với một câu chuyên tình bi thảm, lại được người vô hạn thương tiếc, đây là Huyết Mỹ Nhân, chân chính Huyết Mỹ Nhân, trong lịch sử nó xuất hiện với tỉ lệ cực nhỏ, nhưng mỗi lần xuất hiện đều làm cho mọi người chấn động, so với mỹ nhân chân chính thì nó càng làm cho mọi người diên cuồng hơn.
-Lý, Lý Dương, đây là Mãn Hồng?
An Văn Quân rất là cứng ngắc hỏi một câu, An Văn Quân thậm chí còn nghĩ đây không phả là Huyết Mỹ Nhân, Huyết Mỹ Nhân rất khó gặp, mặc kệ Chủng Phỉ Thúy gì chỉ cần là Huyết Mỹ Nhân thì đều có giá trên trời.
-Có lẽ vậy
Lý Dương ngẩng đầu cười cười, giọng nói của hắn có chút trầm, kỳ thật hắn đã sớm biết được kết quả nhưng khi thấy được Phỉ Thúy thì hắn vẩn không tránh được có một chút xúc động.
Lúc này, bên người Lý Dương chỉ có Lưu Cương, Ngô Hiểu Lỵ, An Văn Quân và An Văn Bình, bốn người ngoại trừ Lưu Cương ra thì ba người còn lại đều có chút rung rẫy, các cô biết ý nghĩa của khối Phỉ Thúy này.
Nhìn một chút, Lý Dương lại tiếp tục khởi động máy mài, chỉ mới thấy có một chút như thế thì chưa đủ để đạt được kỳ vọng của Lý Dương với nó.
An Văn Quân hít vào một hơi, cô chăm chú nhìn Lý Dương đang giải thạch, mọi ý nghĩ khác đều bị cô vứt ra sau đầu.
Bọn người Tư Mã Lâm còn đang quan sát sợi dây chuyền của Lý Dương nên khi Lý Dương giải thạch chĩ có một mình Lưu Cương giúp đỡ.
"Ào ào "
Tiếng máy mài và tiếng nước chảy hòa lại với nhau, lúc này An Văn Quân không hề có chút khó chịu nào khi nghe tiếng động này, ánh mắt của cô gắt gao nhìn khối nguyên thạch dường như là cô sợ mình bỏ sót bât cứ chi tiết nào vậy.
Tầng đá ngoài cũng không dày, Lý Dương đã mài hết một nữa, từ từ, Phỉ Thúy lộ ra càng ngày càng nhiều.
Huyết Mỹ Nhân, chất liệu của khối Phỉ Thúy đã được xác định, hiện giờ An Văn quân đang xem chủng loại của nó.
Thủy Tinh Chủng.
Thủy Tinh Chủng Huyết Mỹ Nhân, An Văn Quân dùng sức nuốt nước bọt một cái.
An Văn Quân hiện tại giống như là một con sói đói không ngừng nhìn xung quanh, khi phát hiện ra không có ai giành thức ăn với mình thì cô có chút yên tâm lại.
-Này, đây là cái gì?
Một giọng nói vang lên làm cho An Văn Quân dị thường cảnh giác, môt người không nhìn thấy Thủy Tih Chủng Đế Vương Lục của Thiệu Ngọc Cường nên đành đi ra ngoài, khi đi qua máy giải thạch của Lý Dương, hắn tùy ý nhìn một chút rồi đột nhiên sợ hãi kêu lên.
Sau khi người này hết lên liền bịt miệng lại nhưng đã muộn.
Thủy Tinh Chủng Đế Vương Lục đã hấp dẫn rất nhiều người, rất nhiều người đều không thể đi vào nên chỉ có thể đi xung quanh, chỗ của Lý Dương cũng có mấy chục người như vậy, người này vừa hô to thì đã hấp dẫn sự chú ý của mọi người.
-Này, đây là Thủy Tinh Chủng?
Một người nhẹ nhàng nói một câu, bước chân cũng đã ngừng lại, hắn nhìn chằm chằm vào khối nguyên thạch của Lý Dương.
-Cực, cực phẩm Huyết Mỹ Nhân
Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
Tác giả: Tiểu Tiểu Vũ
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.