Chương trước
Chương sau
Nhóm dịch: QuyVoThuong
Nguồn: thegioitruyen.com
Bày thạch xong Thiệu Ngọc Cường không hạ đao ngay mà quay đầu nhìn Lý Dương đang giải thạch ở bên cạnh máy giải thạch.
Việc Lý Dương vừa giải ra Phỉ Thúy Băng Chủng anh đã biết, điều này làm ý chí chiến đấu của Thiệu Ngọc Cường càng cao hơn, hiện tại bất kể mặt nào Lý Dương cũng đều mạnh hơn anh nhưng anh vẫn kiêu ngạo không bao giờ nhận thua.
Dứt khoát không chịu thua, đây là tính cách của Thiệu Ngọc Cường.
Ngày trước một vị tiền bối nổi tiếng trong giới Phỉ Thúy ở Vân Nam đã nhận ra tính cách của anh cuối cùng mới nhận anh làm đệ tử.
Thiệu Ngọc Cường cũng không làm vị này thất vọng, tuổi còn trẻ nhưng đã có trình độ thâm sâu, hơn hẳn hai vị huynh đệ, tương lai rất có khả năng kế thừa sự nghiệp của vị này.
Hít một hơi sâu, Thiệu Ngọc Cường đem khối nguyên thạch trước mặt đi bày biện, ngay cả đường kẻ vẫn chưa gạch ra nhưng đã hạ đao.
Những người xung quanh bỗng lên tiếng bàn luận, việc kẻ đường là việc cơ bản để cắt thạch, tìm được địa điểm hạ đao thích hợp thì phải là một người có học vấn về cắt thạch, Thiệu Ngọc Cường không kẻ đường đã hạ đao làm cho một số người cảm thấy khó chịu.
Thiệu Ngọc Cường không hề để ý tới việc bàn luận của những người xung quanh cắt thạch như đánh chữ, người không quen thì phải nhìn bàn phím nhưng người quen thì không cần phải nhìn, có thể đánh từng chữ một cách chính xác trên máy. Khối nguyên thạch mà anh tự giải ra đạt tới trên vạn đồng, các dạng khối nguyên thạch đều đã nhìn qua, không kẻ đường cũng biết được hạ đao ở chỗ nào là thích hợp nhất.
Nhưng Lý Dương cũng có khả năng ấy, hơn nữa còn mạnh hơn cả Thiệu Ngọc Cường.
- Rè rè.
Tiếng máy giải thạch kêu lên, quá trình giải thạch khối Băng Chủng trên tay Lý Dương cũng đã kết thúc, miếng thạch sau khi được lau sạch có thể thu lại rồi.
- Lý cố vấn, khối Băng Chủng này anh chuyển nhượng cho chúng tôi như thế nào? Tôi nhất định sẽ đưa cho anh một cái giá vừa ý.
An Văn Quân đột nhiên nói, bất luận là Băng Chủng hay Thủy Tinh chủng đều là nguyên liệu khan hiếm của An thị hiện nay, có được rồi tuyệt đối không thể bỏ qua, để quan hệ của Lý Dương và An thị chỉ cần Lý Dương không cầm đi để Trịnh Khải Đạt bán đấu giá thì khối Phỉ Thúy này chắc chắn có thể rơi vào tay cô.
Nói xong An Văn Quân còn nhìn Trịnh Khải Đạt một cái, tranh khối Phỉ Thúy này với cô chỉ có Trịnh Khải Đạt thôi.
Lý Dương cúi đầu xuống, An Văn Quân lập tức nghiêm túc hẳn lên, hôm qua khi mua khối Thủy Tinh Chủng An Văn Quân may mà không ở đó, hơn nữa còn có An Văn Bình cũng muốn Phỉ Thúy bên trong, cuối cùng mới nhường cho bọn họ khối Thủy Tinh Chủng đó.
Hôm nay có thể không có điều kiện tốt như hôm qua, Lý Dương cũng không có hứa trước với bọn họ mà Trịnh Khải Đạt cũng đang ở bên Lý Dương.
- Trịnh tổng, theo tôi được biết, sản phẩm bán đấu giá của anh ở đây đã không ít rồi, khối này nhường cho An thị bọn tôi thôi. thấy Lý Dương không nói gì An Văn Quân vội vàng nói với Trịnh Khải Đạt một câu.
- Anh Lý, anh bán cho chị ba đi, anh cũng không muốn nhìn thấy An thị chúng tôi xui xẻo đấy chứ.
An Văn Bình cũng nói chen vào, Lý Dương ngẩng đâu lên, bình tĩnh nhìn An Văn Bình, cười lắc đầu nói:
- Tôi không nói là không đưa cho các bạn, tôi đang nghĩ xem có nên lấy số Phỉ Thúy giải ra rồi bán một thể cho các bạn hay không, mà tôi tin tưởng các bạn nhất định sẽ đưa cho tôi một giá vừa ý.
- Á!
An Văn Bình giật mình, miệng há to, trên mặt bỗng tỏ ra vui sướng vô cùng, còn có chút ửng đỏ, cô đang nghĩ Lý Dương nói những điều này là vì cô.
An Văn Quân cũng ngạc nhiên, cô không ngờ Lý Dương lại có thể đáp ứng một cách vui vẻ như vậy, nhìn Trịnh Khải Đạt cũng không có biểu hiện gì khác thường.
- An trưởng phòng, có điều cô còn chưa biết, lần này những Phỉ Thúy bán đấu giá tôi đã đều làm thành album rồi không có ý định thêm sản phẩm bán đấu giá nữa cho nên Phỉ Thúy giải ra hai ngày nay bất luận là của Lý lão đệ hay của ai khác thì đều bán đi.
Trịnh Khải Đạt thấy được sự nghi ngờ của An Văn Quân, nhẹ nhàng giải thích, Lý Dương sớm biết chuyện này, là giám đốc công ty anh cũng hiểu tương đối tiến trình bán đấu giá này. cho dù anh không chủ động hỏi thì Trịnh Khải Đạt cũng nói cho anh và Tư Mã Lâm biết, dù sao đây cũng là cuộc bán đấu giá đầu tiên của công ty bọn họ, rất quan trọng.
- Hóa ra là như vậy, anh cũng không nói sớm một tiếng.
An Văn Quân cười gượng nhưng trên mặt rất vui sướng, Trịnh Khải Đạt không cạnh tranh nữa là tốt chí ít khối Băng Chủng này đã thuộc về An thị bọn họ rồi, nghe khẩu khí của Lý Dương dường như sau này còn có Phỉ Thúy giải ra nữa.
Chưa qua mấy phút, những bụi bặm lưu lại trên Phỉ Thúy Băng Chủng được lau sạch, Lý Dương trực tiếp giao Phỉ Thúy vào tay An Văn Quân.
Cầm khối Phỉ Thúy thứ hai từ trong xe đẩy ra Lý Dương vạc một đường thẳng đứng rất nhanh hạ đao xuống.
Khối nguyên thạch này rất nhỏ, là khối nhỏ nhất Lý Dương cầm ra, chỉ bằng nửa quả bóng, bên trong có một khối Phỉ Thúy Kim Ti chủng to bằng nắm tay trẻ sơ sinh.
Nếu chỉ là Kim Ti chủng bình thường thì cũng không thể thu hút được Lý Dương như vậy, còn đặc ý cầm đến đây, màu sắc của Kim Ti chủng bên trong rất kỳ lạ, là Phỉ Thúy hai màu rất hiếm thấy, hai loại màu sắc kết hợp với nhau huyễn lệ như thủy tinh.
Phỉ Thúy xuât hiện nhiều màu sắc không lạ nhưng xuất hiện việc các màu trộn lẫn với nhau thì không gặp nhiều, chỉ đáng tiếc hai loại màu sắc này lại không thuần túy, kết hợp cùng nhau lại có chút hỗn tạp, nếu không chắc chắn sẽ là một khối Phỉ Thúy đáng giá.
Cho dù như thế thì khối Phỉ Thúy hai màu này cũng có thể thu hút rất nhiều người.
- Rầm
Nhát đao của Thiệu Ngọc Cường cuối cùng cũng cắt ra, lúc này Thiệu Ngọc Cường có chút chần chừ, lần đầu tiên đối với khối nguyên thạch anh tự cắt có chút lo lắng, điều này trước kia chưa từng có, cho dù là tăng hay xuống khi anh cắt thạch luôn rất tự tin.
Thở nhẹ một cái, Thiệu Ngọc Cường nén sự chần chừ lại, nhưng trông lòng Thiệu Ngọc Cường hiểu anh thực sự muốn thắng Lý Dương, lúc đó anh mới nhẹ lòng được.
Lý Thanh vội vàng bước lên trên rửa sạch mặt cắt, trên mặt lập tức lộ ra vẻ vui sướng.
- Tam công tử, lại là Băng Chủng, anh liên tục giải ra hai khối Băng Chủng mua nguyên thạch ở khu giao dịch tự do, sợ rằng không có ai theo kịp anh rồi.
Lý Thanh hưng phấn nói to, trên mặt Thiệu Ngọc Cường lộ ra chút thất vọng, liên tục giải ra hai khối Băng Chủng thật cao thủ nhưng Thiệu Ngọc Cường trước đây từng làm được, thành tích này không thắng nổi Lý Dương.
Nhổ bãi nước bọt Thiệu Ngọc Cường vẫn định giải khối này ra rồi nói tiếp.
- Bành bạch.
Xung quanh đột nhiên truyền lại âm thanh trong trẻo, quảng trường vốn u ám lập tức bừng sáng, đèn điện xung quanh quảng trường giải thạch đã được mở toàn bộ, cả quảng trường giải thạch đều sáng bừng thậm chí có cảm giác sáng hơn cả ban ngày.
Phía bên cạnh quảng trường còn lấp lánh vô số những ánh đèn màu làm cho không gian ở đây càng đẹp hơn, nếu không có tiếng của máy giải thạch thì mọi người lại lầm tưởng ở đây đang tổ chức cuộc liên hoan văn nghệ lớn.
Mà bây giờ cũng thành khêu đèn đánh đêm một cách thực sự.
Lý Dương ngẩng đầu lên nhìn, mép miệng hơi nhếch lên, không khí như vậy thực sự làm người ta hưng phấn, Lý Dương lúc này không thấy đói chút nào mà ngược lại có cảm giác trên người có một sức lực dùng không hết.
Người có cùng cảm giác như Lý Dương rất nhiều, đặc biệt là người lần đầu tiên tham gia đại hội giao dịch nguyên thạch, cảm giác này càng rõ nét hơn.
- Rầm
Khối nguyên thạch của Lý Dương được cắt ra, sau khi nhìn thấy Phỉ Thúy phía trên mặt cắt mọi người đều ngạc nhiên, Phỉ Thúy hai màu, Phỉ Thúy hai màu hòa trộn với nhau, chưa ai nhìn qua.
Ngay cả An Văn Quân bộ trưởng Ngọc khí cũng chưa từng nhìn thấy Phỉ Thúy hai màu như thế này.
- Đây, đây là cái gì?
Vương Hạo Dân nhảy lên đầu tiên, khối Phỉ Thúy hai màu này là màu vàng với màu xanh, chỉ tiếc là hai màu này không tự nhiên, kết hợp lại không có hiệu quả thực sự, nhưng dù sao cũng là khối Phỉ Thúy hiếm thấy, lại là hai màu, giá trị của nó cũng không thể quá thấp.
- Tôi nhìn thấy Phỉ Thúy hai màu xanh đỏ nhưng khối Phỉ Thúy hai màu đó rất tươi, một nửa là màu đỏ một nửa là màu xanh, ở giữa như có cái gì đó ngăn cách, Phỉ Thúy hai màu này tôi chưa từng gặp qua.
An Văn Quân chầm chậm nói, còn ngẩng đầu nhìn Lý Dương, kỳ thực bản thân Lý Dương cũng khá ngạc nhiên, hình ảnh lập thể so với hiện thực dù sao cũng có chút khác biệt.
- Tôi nghĩ khối nguyên thạch này trong quá trình ngọc thay đổi xuất hiện cái gì đó ngoài dự liệu, tất cả đều phải đợi giải xong rồi hãy nói.
Lý Dương lắc đầu, lại giơ dao cắt tiếp, cho dù là nguyên nhân gì tạo nên khối Phỉ Thúy hai màu này thì đây cũng là khối bảo ngọc hiếm thấy, phải giải ra cẩn thận.
Thời gian chầm chậm trôi đi, trời càng ngày càng tối, ánh đèn ở quảng trường cũng càng ngày càng sáng.
Giữa quảng trường bất chợt vang lên âm thanh "tôi tăng rồi", "tăng lớn rồi", mỗi lần có người hét to như vậy đều có thể thu hút được hàng đống người, tiếng reo liên tục như vậy cũng làm cho người đang giải thạch cũng hồi hộp, chỉ bực mình là người tiếp theo reo lên lại không phải là mình.
Rất đáng tiếc quảng trường giải thạch hiện tại không cho phép nổ pháo nếu không thì từ lúc bắt đầu đến lúc kết thúc tiếng pháo nổ sẽ không ngớt.
Phỉ Thúy hai màu của Lý Dương giải ra nhanh hơn khối Băng Chủng của Thiệu Ngọc Cường, đối với việc Lý Dương giải ra Phỉ Thúy hai màu hiếm thấy thì Thiệu Ngọc Cường không có ý kiến gì, may mà Lý Dương cũng biết một chút về Kim Ti Chủng của khối Phỉ Thúy hai màu này nếu là Băng Chủng thì trong một lúc có thể gây cho anh áp lực rồi.
Phỉ Thúy hai màu giải xong cũng giao cho An Văn Quân, giữa hai khối nguyên liệu còn thừa Lý Dương có chút do dự.
Hai khối này, một khối là sản phẩm cao cấp huyết mỹ nhân, một khối là Phỉ Thúy đậu can chủng phổ thông, giải ra chắc chắn sẽ lỗ vốn, khi cầm bốn khối nguyên thạch Lý Dương không chọn những khối có thể giải tăng.
Vỗ vỗ tay, Lý Dương vẫn là cầm khối Phỉ Thúy Can Thanh chủng lên, khối đẹp nhất đặt ở sau cùng.
Khối nguyên thạch Can Thanh chủng chỉ to hơn khối hai màu một chút, giải cũng không khó, bây giờ thêm khối nguyên thạch của Vương Hạo Dân Lý Dương bên này còn thừa ba khối nguyên thạch, chỗ tồn buổi chiều chắc chắn không thể lấy rồi, chỉ có thể ngày mai lấy rồi đi giải thạch, ngày mai hội nguyên thạch kết thúc rồi, thời gian giả thạch chắc chắn sẽ đủ.
Ba khối nguyên thạch này cũng là hơn một tiếng là có thể giải xong toàn bộ, về mặt thời gian thì hoàn toàn đủ dùng.
Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
Tác giả: Tiểu Tiểu Vũ
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.