Chương trước
Chương sau
Nhóm dịch: QuyVoThuong
Nguồn: thegioitruyen.com
Vẫn chưa dùng đến năng lực đặc thù Lý Dương đã sửng sốt.
Khối nguyên thạch một nghìn trước mặt có bốn thành đều là đá, tỷ lệ này chưa bao giờ gặp ở trong khối nguyên thạch mấy ngày trước, so với bên ngoài thì thì tỷ lệ của các quầy hàng tự do cũng na ná nhau.
Lý Dương tiện quét mấy khối thạch, lông mày hơi nhíu lại, biểu hiện khối này rõ ràng kém hơn so với những khối đấu giá mấy ngày trước, khối đẹp rất ít, nếu không phải là đứng ở trong khu Minh Tiêu thì Lý Dương cứ nghĩ là họ đang xem khối thạch của khu giao dịch tự do ở bên ngoài.
Dùng năng lực đặc thù Lý Dương lại lắc đầu, hơn ba trăm khối nguyên thạch mà hiện tại anh quan sát thì chất lượng kém hơn nhiều so với những khối trước.
Sau khi xem xong khối một nghìn, Lý Dương trong lòng rất nghi hoặc, không phải có người đã cầm khối thạch ở đây cất vào trong túi rồi ư? Khối thạch một nghìn, biểu hiện bên ngoài thậm chí không bằng những khối ở những quầy bên ngoài bán, bên trong khối một nghìn đồng này thậm chí một miếng Phù Dung Chủng và Kim Ti Chủng cũng không xuất hiện, chỉ có một miếng nhỏ Can Thanh Chủng giá trị rất thấp.
- An tiểu thư, cô có thấy gì không ổn không?
Lý Dương cau chặt mày, An Văn Bình và Ngô Hiểu Lỵ ở bên Lý Dương suốt, Trương Vĩ và Tư Mã Lâm lúc này đều ở bên trong xem thạch hôm nay bán đấu giá, bọn họ cũng muốn xem xem có thể tìm thấy một hai khối đẹp một chút để bán đấu giá, hôm qua mấy người nghiện đấu giá nên hôm nay không tránh khỏi có chút ngứa ngáy.
- Có gì không ổn?
An Văn Bình ngạc nhiên ngẩng đầu lên.
- Khối này đánh số hơn sáu nghìn tại sao so với những khối trước lại kém hơn nhiều như vậy?
Nhìn vẻ mặt đầy nghi hoặc của Lý Dương An Văn Bình đột nhiên cười, vừa cười vừa lắc đầu, cười một lúc, mới chầm chậm nói:
- Anh Lý à, anh không biết đây là nguyên thạch đấu giá ngày cuối cùng à?
- Tôi biết.
An Văn Bình cười ha ha:
- Anh Lý à anh có biết không, buổi chiều ngày cuối cùng là thời gian của Ám tiêu, thời gian này mọi người đều đi xem khu Ám tiêu, ai có thời gian tham gia Minh tiêu bán đấu giá thạch? Nếu Minh tiêu không phải là bán đấu giá thạch có đầu có cuối ở đại hội giao dịch thì chưa biết chừng cuộc bán đấu giá của Minh tiêu ngày cuối cùng sẽ bị hủy rồi.
Lý Dương lập tức gật đầu, An Văn Bình giải thích như vậy anh lập tức hiểu ngay, thời gian Ám tiêu và Minh tiêu đấu giá có chút mâu thuẫn, so sánh ngày đấu giá cuối cùng của Minh tiêu và Ám tiêu thì biểu hiện càng quan trọng, đấu giá trong ngày này chỉ là những khối bình thường cũng không có gì là lạ, dù sao cũng không có ai tham gia Minh tiêu bán đấu giá.
Những người thường đến tham gia đại công bàn đều biết điều này, chỉ có Lý Dương lần đầu tới lại ngày thứ hai mới bắt đầu xem, ngày thứ bảy mới bán đấu giá nên mới có vấn đề như này.
- Các bạn, Minh tiêu bán đấu giá bắt đầu rồi, hi vọng các bạn nắm bắt thời gian để đến đại sảnh bán đấu giá, chỉ năm phút nữa là ở đây đóng cửa rồi.
Nhân viên tác nghiệp chạy lại hô to, vẫn nhìn bọn Lý Dương một cách kỳ quặc, những người khác đều ở khu thạch bán đấu giá hôm nay quan sát, bọn Lý Dương cũng chạy lại bên đống phế liệu của ngày cuối cùng.
Nhìn thấy nhóm hai nam hai nữ bọn Lý Dương nhân viên tác nghiệp cười đầy ẩn ý, rồi mau chạy lại bên cạnh bọn họ.
- Lý Dương, anh xem thế nào rồi?
Tư Mã Lâm vội chạy lại phía đằng sau, anh nhìn thấy hai khối không tồi chỉ tiếc nguyên liệu bên trong Tư Mã Lâm không hề tin tưởng, , khối bọn họ nhìn trúng thì chắc chắn người khác cũng có thể nhìn trúng, nếu có công ty Châu Bảo chen chân vào họ càng không có hi vọng gì rồi.
- Cũng tàm tạm rồi, chúng ta đi thôi.
Lý Dương bước tới phía trước, những khối hàng mấy ngày đấu giá còn thừa Lý Dương đều đã xem qua một lần, đều biết được khối thạch có mã số nào bên trong có Phỉ Thúy, mà những khối đó có thể sẽ bán đấu giá với giá thấp những mã số khác Lý Dương đều nhớ cả rồi.
Người ở trong đại sảnh không ít, so với ngày hôm qua nhiều hơn một chút, bọn Lý Dương muộn một chút sợ không có chỗ.
Sắp bắt đầu rồi An Văn Quân mới tới, Thiệu Ngọc Cường lần này không tới, Lý Dương lúc này mới nghĩ ra, ở khu Minh tiêu không hề gặp Thiệu Ngọc Cường, hôm nay anh ta hình như mất tích rồi.
Tấm màn lớn trước mặt đột nhiên sáng lên, hội trường bán đấu giá đang ồn ào bỗng nhiên yên lặng, rất nhiều người nắm chặt trong tay đơn trả giá, sự hỗn loạn của cuộc bán đấu giá ngày hôm qua vẫn làm cho mọi người khiếp sợ, lo lắng hôm nay vẫn có thể xuất hiện tình cảnh như ngày hôm qua.
An Văn Quân cũng quay đầu nhìn một cái, hơi cau mày, An Văn Bình đã nói với cô ấy sự việc ngày hôm qua không có liên quan gì tới Lý Dương, cô rất tin tưởng An Văn Bình, chỉ là trong lòng cô cảm giác có chút không ổn.
Tấm màn lớn chợt lóe lên, những mã số màu đỏ bắt mắt và giá cả bắt đầu xuất hiện, mọi người đều đổ dồn mắt về tấm màn lớn, nhìn giá thạch vừa ý mình.
- Thiếu gia, đây là thông tin Tang Phổ truyền lại.
Cùng với việc tiến hành khẩn trương việc bán đấu giá Minh tiêu, một đại hán vội vàng chạy tới trước mặt Sang Dala đưa một đống giấy tờ.
Sang Dala gật đầu, nhẹ nhàng đón nhận số giấy tờ, nói là giấy tờ kỳ thực chỉ có một hai trang giấy, trên mặt in một vài chữ, chữ này toàn là chữ Myanmar.
Nếu Lý Dương nhìn thấy hai trang giấy này lại có thể hiểu được sẽ vô cùng ngạc nhiên, toàn bộ nội dung bên trong đều có liên quan tới anh, từ khi anh còn làm việc cho An Thị ở Minh Dương đến khi anh trở thành chuyên gia ngọc cổ và hiện tại cùng bạn bè đồng nghiệp mở công ty bán đấu giá, về mặt cơ bản những việc lớn xảy ra trong năm nay đều có ở trong đó.
Hai trang giấy rất nhanh có thể xem xong, sau khi xem xong Sang Dala nhíu mày lại.
Qua đi mấy phút Sang Dala mới giãn lông mày ra, trên mặt lộ ra nụ cười, nhanh chóng lấy điện thoại từ trong người ra.
- Chú Ba, chú đi Hồng Kông chơi thế nào? Cháu có chuyện muốn nói với chú, đúng, trong cuộc đàm thoại với An gia lần này có thêm một điều kiện, nếu họ muốn hợp tác cùng gia tộc chúng ta thì phải có thêm Lý Dương, Lý Dương là ai thì khi nào có thời gian cháu sẽ giải thích cụ thể cho chú.
Tắt điện thoại Tang Đạt La nhìn đồng hồ, cười đi ra ngoài.
Nửa tiếng đồng hồ đấu giá trôi đi rất nhanh, đợi tấm màn lớn đứng im An Văn Quân mới thở phào nhẹ nhõm, hôm nay không xuất hiện tình cảnh như hôm qua, cuộc đấu giá hôm nay rất thuận lợi.
Bây giờ An Văn Quân đã xóa bỏ được nhưng nghi hoặc của mình về Lý Dương, tình cảnh hỗn loạn hôm qua có khả năng là do những chủ hàng cố ý làm loạn, Minh tiêu bán đấu giá đã quy định, thương nhân chọn được khối Minh tiêu bán đấu giá thì không được phép vào khu bày sản phẩm và bán đấu giá, càng không được phép nâng giá.
Nhưng toàn là những người muốn đầu cơ, một khi tra được ra những thương nhân này sẽ chịu sự trừng phạt thích đáng, không chỉ sau này không có cơ hội tham gia đại hội giao dịch Bình Châu mà còn có thể bị phạt tiền. Số tiền này không cần phải nộp mà chỉ cần khi có khối đấu giá thành công số tiền sẽ phải đợi khi đại hội giao dịch kết thúc mới được tính, đến lúc đó số tiền phạt sẽ trực tiếp khấu trừ vào khoản này.
Bởi vì quy định nghiêm khắc nên mấy năm gần đây rất ít xảy ra tình trạng hỗn loạn này nhưng tình hình không phải tuyệt đối, An Văn Quân cũng đã chĩa mũi nhọn vào những thương nhân bán đấu giá thạch ngày hôm qua rồi, một khi tra được ra vấn đề thì những thương nhân này cứ chờ mà gặp xui xẻo.
Rời đại sảnh bán đấu giá Lưu Cương và Vương Hạo Dân đi giao tiền, Tư Mã Lâm và Trương Vỹ đều lắc đầu, giá tiền đấu giá khối hàng mà họ nhìn trúng đều vượt xa giá mà họ dự định, cuối cùng hai người họ đều bỏ cuộc, khối mà Vương Hạo Dân đấu giá người tham gia cũng không ít, đương nhiên anh cầm đi rồi.
Hôm nay Lý Dương chỉ bán được ba khối, thêm khối của Vương Hạo Dân vậy là hôm nay khối hàng họ bán đấu giá được ít hơn hôm qua gần một nửa, Tư Mã Lâm và Trương Vĩ thì cũng không bằng hôm qua.
Khối hàng bán đấu giá mặc dù không nhiều nhưng tổng thể giải ra lại không ít, thêm khối buổi chiều mua và bốn khối Minh tiêu tổng lại là hơn bốn mươi khối, một con số đáng sợ.
Thu hàng xong, mấy người nhìn nguyên thạch trên hai chiếc xe đẩy to cười một cách khổ sở.
- Hôm nay vẫn phải tìm người, thuê thêm mấy máy giải thạch nữa đi.
Lý Dương thở nhẹ một cái, lần này không ai phản đối, chỉ dựa vào mấy cái của bọn họ thì đến đêm cũng không giải xong số thạch này, hiện tại Cố lão và Trịnh Khải Đạt đều không có ở đây, lại thiếu hai trợ thủ, thuê công nhân giải thạch mới là lựa chọn tốt nhất.
- Được, bây giờ tôi đi chuẩn bị.
Vương Hạo Dân trả lời trước, rồi vội vàng đi, thạch hôm nay phải giải là của anh ta nhiều nhất, việc thuê máy giải thạch này cũng ngại để người khác làm. Tiền thuê máy giải thạch và công nhân cũng không thấp, nhưng số tiền này đối với mấy người bọn họ thì không đáng gì.
Vương Hạo Dân thuê sáu máy giải thạch và mười hai công nhân, cho dù là hơn bốn mươi khối thạch cũng chỉ sáu giờ chiều là giải xong, sau khi đợi Cố lão quay lại mới tính là giải xong.
Vương Hạo Dân ôm một đống Phỉ Thúy bộ dạng dở khóc dở cười. Nguyên thạch của Vương Hạo Dân nhiều nhất, Phỉ Thúy giải ra cũng nhiều nhất, chỉ đáng tiếc chỗ Phỉ Thúy này không đem lại cho anh bao nhiêu tiền, thua lỗ cũng khá nhiều, mấy khối đổ tăng đều bù vào, khối cuối cùng đấu giá cũng là xuống ít, mất thêm phí giải thạch vừa hòa vốn.
So với Vương Hạo Dân thì Tư Mã Lâm và Trương Vĩ hôm nay đều thu được không ít, hai người đang cười, Trịnh Khải Đạt không đến, nhìn thấy thu hoạch của bọn họ ngay cả An Văn Bình cũng phải ghen tỵ, thu hoạch của bọn họ cũng là do sự giúp đỡ của Lý Dương mà có được, không có sự giúp đỡ của Lý Dương bọn họ không thể nào có được thành tích tốt như vậy.
- Đi thôi, đi cất Phỉ Thúy trước, lão Trịnh vừa gọi điện rồi, hắn đã ở Nhạn Minh Lâu đăng ký phòng rồi, đợi chúng ta qua.
Tư Mã Lâm cười uể oải đập Vương Hạo Dân, Trương Vĩ cũng bước lên trước lắc đầu cười, mấy người buổi sáng đều khuyên Vương Hạo Dân đừng mua nhiều như vậy nhưng anh ta không nghe, cứ muốn kiếm nhiều tiền kết quả cuối cùng cái gì cũng không có được.
Nhưng so với ngày mà không có Lý Dương đi cùng thì còn tốt hơn nhiều, hôm nay nếu không có Lý Dương giúp, Vương Hạo Dân mua nhiều như vậy chắc chắn sẽ phải cởi quần để đền bù, trong số mấy người thì năng lực đổ thạch của Vương Hạo Dân là kém nhất.
Cất Phỉ Thúy rồi, mấy người lập tức lái xe tới Nhạn Minh Lâu, mấy ngày này bọn họ cũng quen với ông chủ lầu Nhạn Minh rồi, vừa xuống xe đã có nhân viên phục vụ dẫn lên lầu, Trịnh Khải Đạt đã đang đợi ở bên trong.
Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
Tác giả: Tiểu Tiểu Vũ
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.