Chương trước
Chương sau
Nhóm dịch: QuyVoThuong
Nguồn: thegioitruyen.com
- Tam công tử, chúng ta lại thắng rồi.
Nguời bên cạnh Thiệu Ngọc Cường ghé vào tai hắn nhỏ giọng nói, ba máy giải thạch của Thiệu Thị đã giải xong, sau khi lau xong khối thứ ba, mới tiếp tục hạ đao, sau khi cắt ra quả nhiên là lại thắng nữa.
Thiệu Ngọc Cường gật đầu, lại hơi khựng lại, chỉ vào máy giải thạch nói:
- Dừng lại đã, đem cược thạch số 507 tới giải trước đi.
Khối cược thạch số 507 là một khối mà Thiệu Ngọc Cường rất coi trọng. Đã mua với giá chín triệu trong lần đấu giá. Biểu hiện của khối số 507 rất tốt mặc dù từ bề mặt không lộ ra Phỉ Thúy. Chín triệu đúng là có chút nguy hiểm, nếu không phải do đấu giá, loại nguyên liệu thế này không thể nào bán ra với giá cắt cổ như vậy.
Nhưng nếu không có Lý Dương, khối nguyên liệu này cũng sẽ không được cái giá cao như vậy. Khối số 507 có thể khiến cho Thiệu Ngọc Cường tốn thêm nhiều tiền như vậy, căn bản cũng là công lao của Trịnh Khải Đạt.
- Giải số 507 ạ?
Đang phụ trách giải thạch chính là một nhân viên kỳ cựu của Thiệu Thị, ngẩng đầu rất khó hiểu nhìn Thiệu Ngọc Cường.
- Đúng vậy, lập tức đổi.
Thiệu Ngọc Cường gật đầu, tự mình đi đổi khối số 507 đem đến, cũng đứng ở trước máy giải thạch, tên nhân viên kỳ cựu kia vội vàng tránh chỗ, nhìn dáng vẻ Thiệu Ngọc Cường ai cũng biết hắn muốn đích thân giải thạch.
Ở Quảng Đông, danh tiếng Thiệu Ngọc Cường rất cao, từ trẻ tuổi đến người già hiểu về ngọc đều biết đến Thiệu Ngọc Cường. Thiệu Ngọc Cường vừa đứng trước máy giải thạch, lập tức hấp dẫn không ít người, có cả người của An Thị và bên Lý Dương cũng chạy tới bên Thiệu Ngọc Cường, trong chốc lát người vây xem xung quanh Thiệu Ngọc Cường bằng tổng cộng số người xem của cả An Thị và chỗ Lý Dương.
An Văn Quân ngẩng đầu nhìn Thiệu Ngọc Cường một cách giận dữ, lần này cô cũng không thể làm gì, ai bảo danh tiếng của bọn ho không bằng Thiệu Ngọc Cường, cho dù là Lý Dương, danh tiếng của hắn ở đây cũng thua xa so với Thiệu Ngọc Cường.
Lý Dương cũng ngẩng đầu nhìn, cũng không để ý đối với việc người chung quanh giảm bớt, trong lòng Lý Dương không phải người càng ít càng tốt, nhưng ở đây những cược thạch có thể thắng lớn quá nhiều.
Cẩn thận tính toán lại, trong tay Lý Dương có mười mấy khối nguyên liệu có thể thắng lớn. Con số này cũng đủ làm Lý Dương thấy giật mình. Không hổ là trung tâm giao dịch cược thạch lớn nhất đất nước, ở Nam Dương có cố gắng thế nào cũng không thể có thành tích được như vậy, bây giờ mới chỉ là ngày thứ nhất của sự kiện.
- Rè …
Cuối cùng thì cược thạch của Lý Dương cũng đã được cắt ra. An Văn Bình vội vàng giành lấy việc rửa mặt cắt, nói về giải thạch thì tài nghệ của cô chắc chắn hơn Ngô Hiểu Lỵ nhiều.
- Thắng rồi, anh Lý .
Sau khi rửa sạch, An Văn Bình đã nhảy tưng tưng lên, giống như là cô đã giải thắng vậy.
- Đâu có gì lạ!
Ngô Hiểu Lỵ hừ lạnh một tiếng, tiến đến giúp Lý Dương cố định nửa khối cược thạch đã cắt ra, dáng vẻ hai người có vẻ thân thiết hơn một chút .
Nụ cười của An Văn Bình vụt tắt, nhìn nhlmột cách thù hận, Lý Dương cười khổ lắc đầu, vội vàng đeo kính vào tiếp tục hạ đao, tiếp tục giải thạch là việc quan trọng nhất lúc này.
Cả ba khối cược thạch đều giải thắng, khiến cho mọi người xung quanh xôn xao bình luận. Người biết đến cái tên Lý Dương càng nhiều, rất nhiều người cũng biết ba máy giải thạch này thật ra thì cũng là cùng một hội, điều này khiến cho mọi người càng thêm tò mò .
Dần dần, rất nhiều người cũng bắt đầu phát hiện ra An Thị, Thiệu Thị và Lý Dương, mồi nhà có ba máy giải thạch, đồng thời đều giải thạch ở đây. Đây cũng không phải chỉ là võ đài của An Thị và Thiệu Thị như khi bắt đầu, bây giờ giống như trận chiến của ba nhà hơn.
Ba nhà thi đấu đều có đặc sắc riêng, đông đảo người xung quang cũng rối rít chỉ chỏ một cách hứng thú, một số người còn xì xầm chung quanh, không chỉ dừng lại ở việc quan sát việc giải thạch .
Khối nguyên liệu thứ ba của An Thị cũng giải xong, An Văn Quân thở phào nhẹ nhõm. Khối nguyên liệu này không thua nữa, mà đã giải thắng. Nhưng vòng thứ nhất coi như họ đã thua Thiệu Thị, ngay cả Lý Dương cũng không thắng nổi.
Chín máy giải thạch, vòng thứ nhất kết thúc, tám khối cựoc thắng, chuyện như vậy vô cùng hiếm thấy. Những tiếng bàn tán của người xung quanh ngày càng lớn, được nói đến nhiều nhất chính là Lý Dương.
An Thị và Thiệu Thị đã là doanh nghiệp châu báu lớn, đều chuyên gia về cược thạch cho riêng mình, những khối cược thạch mà họ giati đều do đấu giá và chọn lựa kỹ càng. Còn Lý Dương chẳng qua là người bình thường, một người bình thường có thể chống lại hai doanh nghiệp lớn, hơn nữa còn không hề thua kém, tự nhiên trở thành trung tâm của những bàn luận của mọi người.
Chầm chậm, cậu chuyện về Lý Dương cũng bắt đầu truyền bá trong đám đông, từng người mọtt truyền tai nhau. Buổi sáng giải ra Thủy Tinh Chủng Tổ Mẫu Lục, rồi việc từng áp đảo Thiệu Ngọc Cường ở Nam Dương, giải ra hàng cực phẩm Lam Linh Tinh, và cả việc là cố vấn cược thạch của công ty An Thị ... Những tin tức này nhanh chóng bị truyền đi, rất nhiều người không biết đầu đuôi mới hiểu ra. Thì ra Lý Dương cũng không phải là một người đơn giản, lại còn lợi hại hơn Thiệu Ngọc Cường.
Những người biết điều này càng hưng phấn, trận đấu giữa ba nhà dường như càng ngày càng thú vị hơn, từ thân phận mà nói Lý Dương cũng là người nhà An Thị, vì dù sao Lý Dương cũng là Cố vấn cao cấp của An Thị.
Nhưng từ đai cục mà nói An Thị và Thiệu Thị lại cũng là người một nhà, hai nhà đều là công ty châu báu lớn, chắc chắn không muốn bị bại bởi người trẻ tuổi Lý Dương như vậy. Lý Dương chỉ là đại biếu từ trình độ chơi cược thạch đi lên.
Hơn nữa xét từ số tuổi mà nói, mặc dù đội An Thị là An Văn Quân, nhưng mọi người đều biết người chính thức chọn lựa cược thạch chính là chuyên gia cược thạch của An Thị, không giống Lý Dương và Thiệu Ngọc Cường đều là tự mình chọn lựa nguyên liệu. Xét số tuổi thì Thiệu Ngọc Cường và Lý Dương lại biến thành người một nhà, thế hệ trẻ cùng đối kháng thế hệ lão làng, bây giờ hiệu quả cũng không tệ.
Quan hệ phức tạp như vậy cũng có người có thể nghĩ ra được, khi những ngôn luận này truyền đi, cả khu giải thạch thay đổi. Đám người vây xem có chừng hơn năm trăm người. Hơn năm trăm người này tất cả đều bắt đầu thay phiên quan sát máy giải thạch của ba nhà, bên ngoài còn không ngừng có người mới đi vào khu cược thạch. Ngay cả Hiệp hội ngọc thạch cũng bị kinh động.
Nhưng thực tế cho thấy, rõ ràng người ủng hộ Lý Dương nhiều hơn một chút, khu giải thạch phần lớn là người chơi cược thạch, đương nhiên muốn ủng hộ đại biểu của bọn họ.
Tiếng nghị luận của người chung quanh cũng truyền đến tai Thiệu Ngọc Cường và An Văn Quân, hai người nhíu mày, chuyện có thể phát triển đến như vậy thật ngoài sức tưởng tượng của bọn họ.
Bây giờ hai người muốn từ bỏ cũng không được, một khi hai nhà đều từ bỏ, nhất định sẽ bị những người này nói hai công ty châu báu lớn đều sợ Lý Dương. Đối với hai công ty, danh dự có ảnh hưởng lớn, đặc biệt là ảnh hưởng đối với Thiệu Thị.
- Lý lão đệ, tôi giải xong rồi, cậu xem thế nào?
Tư Mã Lâm ôm khối Phỉ Thúy mới giải xong, đi tới bên máy giải thạch của Lý Dương. Lý Dương nhìn kỹ, Tư Mã Lâm giải đúng là không tồi, khối Phỉ Thúy đặt trên bàn Lý Dương rất tốt.
- Cám ơn anh, anh Tư Mã, giao Phỉ Thúy cho anh Trịnh trước vậy.
Lý Dương không nhận Phỉ Thúy, khối nguyên liệu trước mặt hắn còn chưa giải xong, hai tay vẫn đang bận.
- Được, tôi cũng giải tiếp, khối này thế nào?
Tư Mã Lâm cười lớn đem Phỉ Thúy giao cho Trịnh Khải Đạt đang nhếch miệng cười khúc khích, lại lấy bên trong từ xe đẩy một khối cược thạch, đây là một khối cược thạch nhỏ, trên mặt lộ ra Can Thanh Chủng Phỉ Thúy.
- Được, anh xem đi.
Lý Dương liếc mắt nhìn, gật đầu, Tư Mã Lâm liền ôm khối nguyên liệu hưng phấn trở lại mình trước máy giải thạch của mình, vừa rồi thắng lớn khiến cho tinh thần hắn lúc này cũng rất thoỉa mái .
Người chung quanh cũng bắt đầu chỉ vào khối nguyên liệu này nghị luận. Đây coi như là vòng thứ hai của Lý Dương bắt đầu, từ vòng thứ nhất mà nói, ba khối thắng lớn của Lý Dương rõ ràng hơn hai công ty châu báu lớn là An Thị và Thiệu Thị. Mặc dù ba khối cảu Thiệu Thị cũng thắng, nhưng có một khối chưa xong giải xong hẳn, khí thế cũng không bằng Lý Dương.
Mấy phút sau, Trương Vĩ cũng chạy tới, hắn cũng đã giải xong khôi cược thạch kia và sau khi đưa Lý Dương xem qua thì đưa cho Trịnh Khải Đạt, lại lấy một khối nguyên liệu ở bên trong xe đẩy.
Khối nguyên liệu số 605 lúc này đang nằm ở phía dưới đáy cùng của xe đẩy, Tư Mã Lâm và Trương Vĩ đều thấy khối cược thạch này, chỉ tiếc không ai muốn giải khối nguyên liệu này, hai người không thấy thích biểu hiện của khối này.
Thời gian trôi đi, Thiệu Thị và An Thị cũng đều có cược thạch giải xong, thay cược thạch mới vào, người chung quanh đã tụ tập đến hơn sáu trăm người, những chuyên gia giải thạch cũng không khỏi cảm thấy áp lực .
Giải thạch trước mặt mọi người không phải là bọn họ chưa từng làm. Không nói sáu trăm người, dù là bị hơn ngàn người đồng thời nhìn họ giải thạch họ đều trải qua, huống chi sáu trăm người này cũng không phải nhìn chằm chằm bọn họ.
Nhưng như thế này, giống như so tài trên võ đài bọn họ lại chưa trải qua, người xung quanh bàn luận cũng khiến bọn họ thấy áp lực, lúc này ngay cả Tư Mã Lâm và Trương Vĩ cũng thấy thế.
Duy nhất hai người không có cảm giác, cũng chỉ có Lý Dương và Thiệu Ngọc Cường. Ở Nam Dương hai người đã từng đấu qua, tình huống như thế này không tạo áp lực gì cho hai người.
- Hài …
Lý Dương thở phào một cái, cuối cùng hắn cũng đã giải xong khối cược thạch này. Sau khi đem Phỉ Thúy giao cho Trịnh Khải Đạt, Lý Dương cũng tới bên cạnh xe đẩy.
Trong xe đẩy còn dư lại năm khối cược thạch trong buổi bán đấu giá, trong đó chỉ còn lại hai khối có thể cược thắng, Lý Dương do dự một chút, cuối cùng vẫn đem khối cược thạch số 605 ra giải.
Từ đáy lòng, Lý Dương cũng không muốn cược thua. Chẳng có ai muốn cược thua hết.
Khối nguyên liệu số 605 là khối có giá trị cao nhất Lý Dương mua trong buổi đấu giá lần này. Cũng sẽ là khối thu hoạch lớn, bên trong phải có tới mười sáu mười bảy kg Băng Chủng Phỉ Thúy, làm sáu mươi bảy mươi bức tượng cũng không vấn đề gì.
Hơn nữa Phỉ Thúy bên trong màu sắc rất sáng, là loại hiếm có, Phỉ Thúy như vậy làm đồ trang sức chắc chắn khách hàng sẽ đuổi theo hàng đàn.
Xếp đúng vị trí xong, Lý Dương từ từ hạ đao, đáng tiếc bây giờ Thiệu Ngọc Cường đang tự mình giải thạch, nếu không khẳng định hắn có thể biết Lý Dương chính là chủ nhân khối cược thạch số 605.
Ở cách đó không xa, Tang Đạt Lạp vẫn đang chú ý Lý Dương, thấy hắn ôm khối số 605 ra, Tang Đạt Lạp liền nhẹ nhàng lắc đầu, tò mò trong mắt giảm bớt rất nhiều, thần sắc khinh thị lại tăng lên không ít.
- Rè …
Thiệu Ngọc Cường đang cắt cược thạch trước mặt hắn. Rất dụng tâm với khối cược thạch có giá gần chín triệu. khi cắt xong lập tức nhìn mặt cắt.
Những người bên cạnh nhanh chóng rửa sạch mặt cắt, sau một giây, Thiệu Ngọc Cường lộ ra nụ cười, cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm được rồi.
Khối cược thạch này không để hắn thất vọng, giống như hắn suy đoán, bên trong có Phỉ Thúy cao cấp, trên mặt cắt lộ ra Phỉ Thúy Băng Chủng, số lượng cũng không nhỏ.
-o0o-
stevenqb1890
Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
Tác giả: Tiểu Tiểu Vũ
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.