Chương trước
Chương sau
Nhóm dịch: QuyVoThuong
Nguồn: thegioitruyen.com
- Lý lão đệ, cậu xem những khối của tôi còn cần tăng giá hay không?
Trịnh Khải Đạt lén lút lại gần Lý Dương, sáu khối nguyên thạch hắn được phân đều đã vượt giá đưa ra, Lý Dương cười khổ lắc đầu rồi chỉ cho hắn một khối rồi cho hắn tăng giá thêm hai trăm vạn nữa, khối nguyên thạch này là một khối Băng Chủng, cho dù tăng thêm 200 vạn nữa thì vẫn có lời.
Màn hình càng ngày càng đỏ, những khối nguyên thạch thay đổi giá càng ngày càng nhanh, An Văn Quân và Thiệu Ngọc Cường khẩn trương nhìn màn hình lớn, thỉnh thoảng lại phân phối cho cấp dưới vài câu.
Bốn mươi giây cuối cùng, khối số 605 một lần nữa tăng giá làm cho Lý Dương đột nhiên căng thẳng.
Lần này bị thêm giá không ít, khối số 605 bị tăng lên tới giá hai mươi lăm vạn, tăng nhiều hơn giá cũ tới 10 vạn.
Lý Dương do dự một chút cuối cùng vẫn quyết định không trả giá, còn tới bốn giây, chưa tới thời khắc cuối cùng thì không thể ra giá, nếu để người khác phát hiện thì sẽ phiền toái.
Lý Dương không sợ tăng giá nhưng hắn sợ lúc cuối cùng bị người khác điên cuồng tăng giá làm cho hắn không kịp ra giá, lúc đó thì mất nhiều hơn được.
Ba mươi giây cuối cùng, khối số 605 lại biến mất trên màn hình, khối số 366 vẫn đứng đầu bảng, giá của nó bây giờ cũng đã gần 1200 vạn rồi.
Số 408, số 507 cũng đang dẫn đầu, khối số 507 có thể giải ra một khối Băng Chủng, hiện tại Trịnh Khải Đạt đang kịch liệt cạnh tranh khối này.
Khối 507 có giá khởi điểm một trăm sáu mươi vạn, lúc này giá của nó đã vượt qua bảy trăm vạn và còn đang liên tục tăng giá, Lý Dương lúc trước đưa ra mức giá là sáu trăm sáu mươi vạn, tăng thêm 200 nữa là 860 vạn, vẫn còn đủ để Trịnh Khải Đạt chơi một hồi.
Hai mươi giây cuối cúng, số 366 vượt qua mức 1200 vạn làm mọi người điên cuồng thảo luận, Vương Hạo Dân ngừng việc đấu giá lại, việc sau đó không còn liên quan tới hắn nữa.
Lý Dương chuẩn bị báo giá cho khối số 605, hắn định thêm 80 vạn nhưng lo lắng suy nghĩ một hồi, cuối cùng hắn quyết định tăng giá khối số 605 lên thêm vài lần.
Mười giây cuối cùng, khối số 605 lại hiện lên màn hình lớn, lúc này giá cả đã biến thành ba mươi lăm vạn, hiện tại xem ra quả thật là có người đang nhìn chằm chằm nó.
Thiệu Ngọc Cường đang chuẩn bị báo giá, khối số 605 cũng là khối mà hắn chú ý.
Khối số 605 tuy rằng xấu xí nhưng mà nó không hề có ảnh hưởng gì tới Phỉ Thúy bên trong, căn cứ biểu hiện của nó, Thiệu Ngọc Cường đoán rằng khối này có thể giải ra cao cấp Phỉ Thúy.
Hai mươi lăm vạn và ba mươi lăm vạn đều là giá mà Thiệu Ngọc Cường báo, hắn muốn nhìn xem có ai có hứng thú với khối này hay không, nếu là có thì sẽ không nhịn được sự khiêu khích của hắn mà báo giá, nhưng mà tới mười giây cuối cùng đều không có biến hóa gì làm cho Thiệu Ngọc Cường buông lỏng không ít.
Nếu nói người có thể nhìn ra khối nguyên thạch này có thể giải ra cao cấp Phỉ Thúy thì Lý Dương đứng hàng thứ nhất trong danh sách, nhưng khi nghĩ tới việc Lý Dương chỉ mới tới Minh Tiêu thời gian quá ngắn nên Thiệu Ngọc Cường gật gật đầu rồi ra giá 100 vạn cho khối số 605, không có người cạnh tranh thì ra giá một trăm vạn là an toàn rồi.
Năm giây cuối cùng, Lý Dương gắt gao nhìn màn hình lớn, giá hắn đã chuẩn bị xong, chỉ cần báo giá nữa là ok.
Ba giây cuối cùng, Lý Dương và Thiệu Ngọc Cường cùng lúc trả giá, ngay lú này có không ít người giống bọn họ. Ba, hai, một, giá cả trên màn hình dừng lại.
Đại hội giao dịch nguyên thạch lần thứ chín ở Bình Châu đã kết thúc.
Khối số 605 một lần nữa hiện lên trên màn hình, nó có vị trí thứ bốn mươi ba với giá 166 vạn, việc này làm cho Lý Dương thở dài một hơi, cuối cùng thì nó cũng đã tới tay.
Cạnh tranh kịch liệt nhất là khối số 366, lúc này nó đang đứng hàng thứ 19, giá cuối cùng là 1490 vạn, chỉ thiếu mười vạn nữa là đã lên tới giá 1500 vạn rồi, không cần phải nói, khối nguyên thạch này nhất định sẽ trở thành tiêu điểm của ngày hôm nay.
Nhìn tới giá cả này, Lý Dương nhịn không được lắc lắc đầu, giá trị của khối Phỉ Thúy bên trong số 366 có giá trị 1300 vạn, người mua khối nguyên thạch này cho dù tự mình gia công thì cũng phải bù lỗ một ít.
Tiếng hưng phấn và tiếng tức giận vang lên khắp nơi trong nhà đấu giá, một ít người bắt đầu đứng dậy rời đi.
Người hưng phấn thì ít mà người tức giận thì nhiều, đại bộ phận công ty châu báu đều lộ ra vẻ buồn rầu. Bọn họ đều mua được nguyên thạch, nhưng mà giá cả so với dự tính của bọn họ cao hơn nhiều. An Thị phải chi tiêu hơn số tiền dự tính tới hai nghìn vạn, Thiệu Thị cũng đổ thêm vào khoảng hai nghìn vạn, mọi việc đều là do một tay Lý Dương mang đến, tất nhiên là bây giờ bọn họ vẫn chưa biết việc này.
- Lý lão đệ, tôi mua được hai khối.
Tư Mã Lâm cười nói, mười phút cuối cùng quả thật là quá đã ghiền.
- Lý tiên sinh, tôi mua được hai khối.
Cố lão nói. Cố lão không có điên cuồng như Vương Hạo Dân và Trịnh Khải Đạt nhưng ông cũng đã ra giá hơn mười lần, có thể làm cho Thiệu Thị và An Thị xuất ra nhiều tài chính như vậy cũng có một phần công sức của ông.
- Lý ca, xin lỗi, tôi ba khối.
Lưu Cương cười nói, Ngô Hiểu Lỵ và Trương Vĩ đều tấm giấy của mình trả lại cho Lý Dương.
Ngô Hiểu Lỵ và Trương Vĩ mua được một khối, Trịnh Khải Đạt, Vương Hạo Dân và An Văn Bình vì chơi quá sớm nên không còn khối nào cả.
- Để tôi xem.
Lý Dương thở ra một hơi rồi nói.
Bọn họ tổng cộng mua được chín khối, trong đó có bốn khối là nguyên thạch rất tốt, năm khối kia thì Lý Dương không biết, nhưng trên cơ bản là không có bị thua lỗ, dùng bốn khối này bù cho năm khối kia Lý Dương vẫn còn lời khá nhiều.
- Chúng ta đi thôi, đúng rồi, Tư Mã ca, giao tiền chỗ nào vậy?
Lý Dương nói, lần này hắn mua tổng cộng mười khối, bọn người Tư Mã lâm chỉ hỗ trợ mà thôi, người tra tiền vẫn là hắn.
- Hình như là ở bên ngoài thì phải.
Tư Mã Lâm gãi gãi đầu rồi nhìn thoáng qua Trương Vĩ, Trương Vĩ cũng lắc lắc đầu, bọn họ đã lâu chưa tham gia qua hội đấu giá Minh Tiêu nên không biết bây giờ giao dịch ở đâu nữa.
- Em biết, anh Lý, em mang anh đi.
An Văn Bình nói, Lý Dương lập tức gật gật đầu, An Văn Bình là người của An Thị nên khẳng định là cô không phải chỉ mới tham gia buổi đấu giá thế này lần đầu, cô biết nơi giao dịch ở đâu cũng là việc bình thường thôi.
Một hàng người đi ra ngoài, An Văn Quân cười tủm tỉm dẫn Lý Dương đi, trên mặt không còn chút sầu lo nào.
Thiệu Ngọc Cường đi ở con đường bên kia, hắn liếc mắt nhìn Lý Dương rồi đi ra ngoài.
Người trẻ tuổi kia thì mang theo bốn bảo vệ nghênh ngang rời khỏi đại sảnh.
- Lý cố vấn, lần này thu hoạch thế nào?
An Văn Quân mỉm cười hỏi Lý Dương, tuy An Thị tốn không ít tiền nhưng cuối cùng vẫn mua được những khối mà bọn họ chú ý, với bọn họ thì nguyên liệu mới là mấu chốt.
- Cũng tàm tạm!
Lý Dương nhếch miệng cười nói.
- Xem bộ dáng của Lý cố vấn thì lần này chắc là đã lời không ít tiền rồi.
An Văn Quân cười gật gật đầu rồi nhìn An Văn Bình ý bảo An Văn Bình đến bên cô, An Văn Quân muốn hỏi một chút xem chuyện hỗn loạn này có liên quan gì tới Lý Dương hay không nhưng An Văn Bình vẫn tiếp tục đi với Lý Dương.
- Chị ba, Lý cố vấn mua được mười khối, chúng ta cùng đi nhận đi.
An Văn Bình dường như không thấy ám chỉ của An Văn Quân nên không những không qua mà còn nói một câu, An Văn Quân có chút sững sốt rồi lập tức gật đầu.
Lúc đi ra bên ngoài, An Văn Quân nghi ngờ nhìn Lý Dương, Lý Dương chỉ một mình mà có thể mua được mười khối hay sao?
Nơi nhận nguyên thạch nằm ở khu A, nhưng mà trước hết thì phải giao tiền, An Thị lần này mua nguyên thạch hết 4000 nghìn vạn, so với dự tính tốn gấp đôi, khó trách An Văn Quân không thoải mái máy trong lòng.
Khối số 366 là do An Thị mua được, An Thị mua khối này cũng không thua lỗ nhiều lắm, nhưng muốn lời thì không có khả năng.
Mười khối Phỉ Thúy của Lý Dương tổng cộng dùng hơn bảy trăm vạn, chia đều mỗi khối hơn bảy mươi vạn. Minh Tiêu quả thật không phải là nơi để người ham mê đổ thạch bình thường tới, khối nguyên thạch chỉ cần có biểu hiện hơi tốt một chút thì giá cuối cùng đều rất cao, nằm ngoài năng lực của những người này.
Nơi thanh toán có không ít người, Lý Dương và An Văn Quân đều đứng ở mặt sau, An Văn Quân có người ra mặt làm giúp nên cô không cần ra mặt, Lý Dương thì có Lưu Cương chủ động nhận việc nên Lý Dương chỉ cần đứng một bên chờ là được.
- Hôm nay cuối cùng mở rộng tầm mắt, không ngờ bán đấu giá nguyên thạch cũng kịch liệt như vậy.
Lý Dương nhìn những người xếp hàng rồi cười nói, tâm trạng của Lý Dương đang rất tốt, khối nguyên thạch số 605 cuối cùng cũng lọt vào tay hắn.
- Lý cố vấn, kỳ thật nơi này bán nguyên thạch không nhiều lắm, ở Myanma mới thật sự là nơi giao dịch nguyên thạch lớn.
An Văn Quân cười nói, người tham gia hoạt động mua bán nguyên thạch ở Myanma đều là tỷ phú, những khối nguyên thạch trị gí nghìn vạn hoặc là cả ức cũng không khó thấy. Không giống như Bình Châu, nơi này giá cả chỉ có nghìn vạn thì đã là cao nhất rồi.
- Giao dịch nguyên thạch ở Myanma, quả thật là chờ mong.
Lý Dương gật đầu, trong đôi mắt hắn hiện ra một tia mong đợi, An Văn Bình nói vậy làm cho hắn rất hứng thú với nơi này.
- Lý cố vấn không cần lo lắng, An Thị khẳng định là sẽ tham gia lần giao dịch ở Myanma. Ngài là cố vấn đổ thạch của An Thị nên khẳng định là sẽ được thiệp mời.
An Văn Quân cười khẽ lắc lắc đầu, cô nói tới lần giao dịch ở Myanma kỳ thật là để thu hút sự chú ý của Lý Dương. Lý Dương dù sao cũng không phải là chuyên gia của công ty, công ty không có quyền lợi ra lệnh cho hắn. Nhưng mà chỉ cần Lý Dương có hứng thú thì muốn nhờ Lý Dương đi hỗ trợ cũng không phải là việc khó.
Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
Tác giả: Tiểu Tiểu Vũ
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.