Nhóm dịch: QuyVoThuong
Nguồn: thegioitruyen.com
Lý Dương để hai người ngồi xuống cẩn thận rồi pha một ấm trà sau đó tới bên giường ngồi xuống.
-Lưu Cương đâu.
Trịnh Khải Đạt vừa ngồi xong, đầu tiên là ngẩng đầu nhìn, hai người bọn họ mấy hôm nay nhìn thấy Lưu Cương cũng quen rồi, giờ không thấy Lưu Cương liền hỏi ngay.
-Đi ra ngoài rồi, một chút nữa sẽ về. Tối này còn phải đi ra ngoài một hồi, phỏng chừng không biết là chạy đi đâu chơi.
Lý Dương lấy một lọ nước khoáng, đối với trà hắn cũng không thích cho lắm, nếu không phải trường hợp đặc thù cũng sẽ không uống trà.
Trịnh Khải Đạt đầu tiên là nhìn thoáng qua Tư Mã Lâm, sau đó ngồi thẳng người nhìn chằm chằm vào Lý Dương:
-Lý lão đệ, kỳ thực hai chúng tôi tới, có chuyện lớn muốn nói cùng ngươi.
-Chuyện lớn?
Lý Dương hơi chút khó hiểu, nghi hoặc nhìn Trịnh Khải Đạt hỏi:
-Là chuyện về Thiệu Ngọc Cường kia phải không? không có việc gì, các người không cần lo lắng, tôi xem người này tuy ngạo mạn nhưng bản chất cũng không xấu.
-Không phải, vấn đề này không có liên quan tới hắn, là chuyện khác.
Trịnh Khải Đạt lắc đầu nói:
-Mấy năm trước tôi có suy nghĩ, muốn mở một công ty đấu giá lớn. Nỗ lực vài năm nay, hôm nay tôi cảm giác được thời cơ đã chín muồi rồi. Hơn nữa đã chuẩn bị đầy đủ lắm, có thể làm được rồi.
-Công ty bán đấu giá?
Lý Dương ánh mắt lộ ra vẻ kinh ngạc, cái đó và hắn hình như không có quan hệ à.
- Chúng ta cứ nói thẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-hoang-kim-thu/1220923/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.