Nhóm dịch: QuyVoThuong Nguồn: thegioitruyen.com Ngày hôm nay có năm máy giải thạch tổng cộng giải 37 khối đổ thạch, trong đó có hai khối đã hỏng, thu không được một chút giá trị nào. Còn lại 35 khối thì có 12 khối là không có gì, những khối kia thì cũng chẳng có được bao nhiêu. Cũng may đổ thạch không nhiều, chỉ có 3 khối, tuy rằng không có lời nhưng dù sao thì cũng thu được chút lời. Còn lại 23 khối đổ thạch toàn bộ còn được, khởi đầu hoạt động tốt đẹp mới gặp phải loại tỷ lệ này, nhưng mà nhìn ra đổ thạch cũng không dễ dàng, tĩnh tâm chuẩn bị đổ thạch một năm, tồn tại tỉ lệ đổ khóa chừng một phần ba. Trong hai mươi ba khối đổ thạch, có tám khối là tăng giá, mười năm khối là có chút lời, tổng thể mà nói lần khởi đầu này cũng khá là tốt đẹp. Đặc biệt lần này ngoài ý muốn phát hiện ra một khối Thủy Tinh Chủng, chính là do hội viên phổ thông giải được ra, làm cho mọi người càng hưng phấn. Trên đường tới phòng họp, Tư Mã Lâm cùng Trương Vĩ vừa đi vừa cẩn thận giải thích cho Lý Dương một hồi cách thức hoạt động, bọn họ cũng không nghĩ tới Lý Dương ngày đầu tiên lại có thể giải ra được cực phẩm Phỉ Thúy Thủy Tinh Chủng như vậy. Một hồi hoạt động, kỳ thực chính là một hội đấu giá, ngày hôm nay sẽ bán đấu giá ra một phần Phỉ Thúy . Phỉ Thúy ngày hôm nay phân giải được ra chỉ có hai lựa chọn: một là lưu lại cho chính mình, hai là dùng hình thức bán đấu giá bán ra, người có tư cách bán đấu giá chính là hội viên buôn bán kinh doanh Phỉ Thúy . Khối Phỉ Thúy của Lý Dương cũng là như thế, Lý Dương có thể tuyển chọn nếu giữ lại thì tuyệt đối không được bán cho người khác, dù cho là gia công cũng không được. Một khi phát hiện ra Lý Dương bán viên Phỉ Thúy giải ra được trong hoạt động này cho người khác, vậy hắn vĩnh viễn sẽ bị trục xuất ra khỏi hiệp hội ngọc thạch. Đồng thời không còn hộ khẩu trong ngọc thạch hiệp hội nữa, những nơi buôn bán ngọc thạch cũng sẽ từ chối việc buôn bán với hắn. Việc này không chỉ nói đơn giản như vậy, từng có tiền lệ như thế, mấy năm trước có người tuyển chọn lưu lại, cuối cùng lại bán cho ngươi khác, kết quả bị hiệp hội ngọc thạch thông báo cho toàn quốc. Thế cho nên sau này người này thậm chí không thể mua được bất luận khối Phỉ Thúy hay đổ thạch công khai nào cả, trên lưng càng đeo thêm cái danh tiếng xấu. Quy củ này Lý Dương ngày hôm qua đã biết, chỉ là không có hiểu rõ ràng như ngày hôm nay. -Tư Mã đại ca, khối nhỏ của ta đã đồng ý cấp cho Vương tổng rồi, khối lớn để lại bán đấu giá đi. Lý Dương chỉ suy nghĩ một chút liền làm ra quyết định, Phỉ Thúy loại pha lê trên người hắn có một khối Ngọc Quan Âm, toàn màu xanh đi. Tạm thời không cần thêm khối nào nữa, không bằng đổi ra tiền mặt, sau này lưu lại Phỉ Thúy sau. Từ khi mua phòng ở, mua xe hơn một nghìn vạn, Lý Dương đã cảm thấy mấy trăm vạn trên người không là cái gì rồi. -Có thể, tôi đi an bài cho cậu, khối nhỏ cũng phải theo hình thức kia, để xem Vương Hạo Dân lấy được hay không, nếu không thì phải cạnh tranh với người khác. Tư Mã Lâm gật đầu, việc này bình thường toàn là Trương Vĩ đi an bài, nhưng mà Tư Mã Lâm cùng Lý Dương quan hệ không đồng nhất. Tư Mã Lâm đứng ra hiệu quả so với Trương Vĩ tốt hơn nhiều. Người trong đại hội lần này còn nhiều hơn nhiều, đại khái có khoảng hai trăm người đang ngồi, vị trí trống là rất ít. Ngồi ở đằng trên cùng hơn bốn mươi người, bọn họ là người có tư cách đấu giá lần này. Trương Vĩ cùng Vương Hạo Dân đều ngồi ở phía trước, Minh Dương chỉ có hai người bọn họ có tư cách này, những người khác không có kinh doanh ngọc thạch. Lý Dương không tính vào đây, Lý Dương không phải là ông chủ mà chỉ là một người làm công thôi. Ngày hôm nay Phỉ Thúy lớn được giải ra có bốn khối đều là ông chủ tự mình chuẩn bị, bốn khối này tự nhiên sẽ được bọn họ lưu lại, còn lại bốn khối khác được chủ nhân đồng ý, toàn bộ sẽ lấy ra tiến hành bán đấu giá. Bốn khối Phỉ Thúy này phân biệt là Thủy Tinh Chủng Phỉ Thúy của Lý Dương, Băng Chủng Phỉ của hội viên Tín Dương, Phỉ Thúy biến dị Phù Dung Chủng Đế Vương Lục của hội viên Lạc Dương, cùng với Kim Ti Chủng Phỉ của khách sạn. Bốn khối Phỉ Thúy này, sẽ trở thành tiêu điểm của buổi đấu giá ngày hôm nay, đặc biệt khối Thủy Tinh Chủng Phỉ Thúy của Lý Dương đã bị bốn người nhìn chằm chằm vào, có thể lấy được khối Phỉ Thúy này cũng chỉ có bốn người bọn họ. Mười lăm khối Phỉ Thúy loại nhỏ có chín khối lấy ra bán đấu giá, chín khối này là tiêu điểm tranh giành của những người khác. Đối với Phỉ Thúy cao cấp Trương Vĩ và Vương Hạo Dân đã buông tha tranh đoạt. Hai người bọn họ đều tập trung vào Phỉ Thúy lớp giữa và trên. Có mấy khối Thủy Tinh Chủng và Kim Ti Chủng của Lý Dương, bọn họ đã không cần phải khẩn trương tìm nguồn cung cấp nữa rồi, nhiều hơn bọn họ cũng không tiêu thụ được. Lý Dương cùng Tư Mã Lâm còn có Ngô Hiểu Ly ngồi ở hàng ghế thứ tư, đây là vị trí cho cấp người quản lý, do Lý Dương mang theo nên cũng không ai hỏi Ngô Hiêu Ly cùng Lưu Cương. Hiện giờ Lý Dương danh tiếng ở trong hiệp hội ngọc thạch này không thua gì hội trưởng, thậm chí còn cao hơn một chút, ba ngày nay, hắn chính là người náo động nhất rồi. Đấu giá rất nhanh bắt đầu, hiệp hội ngọc thạch hạn chế Phỉ Thúy đi ra ngoài, đồng thời để giúp đỡ những hội viên lớn nhất, đã đặt ra phương thức bán đấu giá này, chính là cho hội viên cung cấp Phỉ Thúy thu được lợi ích lớn nhất. Trong hội đấu giá cấm liên hợp ép giá, nếu xuất hiện tình huống Phỉ Thúy không bán đấu giá được với cái giá bình thường, chủ nhân Phỉ Thúy có quyền bỏ dở bán đấu giá. Lúc này hắn có thể bán cho người khác không có bất luận hạn chế gì cả. Hơn nữa một khi phát hiện ra liên hợp ép giá, những người này đều phải chịu nghiêm phạt nghiêm khắc. Bán đấu giá bắt đầu rồi, lão Lương hội trưởng Nam Dương cố ý tìm một người bán đấu giá chuyên nghiệp tới giúp. Loại đấu giá hội này không phải là đấu giá hội chính thức, toàn bộ quy củ kỳ thực là mọi người tự giác tuân thủ. -Tư Mã đại ca, loại hình thức này là do ai nghĩ ra đầu tiên? Ngồi ở trên ghế, Lý Dương nhỏ giọng hỏi Tư Mã Lâm, hiện giờ Lý Dương hoàn toàn có thể hiểu được hình thức này lợi hại thế nào rồi. Mọi người tụ tập ở một chỗ, phát động lực lượng mọi người đổ thạch, sau đó toàn bộ Phỉ Thúy bán ra cho hội viên của tổ chức kinh doanh ngọc thạch, hội viên kinh doanh ngọc thạch này kỳ thực chính là hội viên chủ lực. Hội viên chủ lực có nguồn cung cấp nguyên liệu, là rất tốt để phát triển, không chỉ có thể phát triển buôn bán của bọn họ, còn có thể duy trì được hiệp hội ngọc thạch kinh doanh cùng phát triển hội viên chất lượng tốt, chậm rãi mở rộng ảnh hưởng của hiệp hội ngọc thạch. Mà hội viên cũng sẽ không có hại, đổ ra được Phỉ Thúy tốt có thể thu được lợi ích tương ứng. Tối trọng yếu hơn là, có hoạt động như vậy một vài hội viên bình thường sẽ không đơn độc đi ra ngoài đổ thạch, mà đem tất cả tinh lực ở trên hoạt động này của hội. Như vậy sẽ lưu lại một nhóm thành viên chất lượng tốt có thể cung cấp nguồn nguyên liệu cho hội viên chủ lực. Đặc biệt dưới tình huống nguồn cung cấp của Phỉ Thúy cao cấp khan hiếm như hiện nay, những hội viên phổ thông này càng trọng yếu hơn. Trên thực thế hàng năm những nguyên liệu Phỉ Thúy mà hội viên chủ lực có đều được những hội viên phổ thông này cung cấp trong hoạt động này cả. Hội viên chủ lực phát triển được rồi, hiệp hội ngọc thạch cũng phát triển tốt, hiệp hội ngọc thạch sẽ chậm rãi mở rộng, như vậy sẽ hình thành một vòng tuần hoàn rất tốt. Hơn nữa, ngày hôm nay một ngày đêm có thể bán đấu giá được mười khối Phỉ Thúy là không tồi. Mọi người càng tụ hội ở một chỗ nhiều hơn, trên thực thế mỗi lần hoạt động kết thúc, đám hội viên chủ lực đều có thể thỏa mãn khi lấy được nguyên liệu Phỉ Thúy của mình, giảm bớt áp lực trên phương diện nguyên liệu của bọn họ. -Tôi cũng không biết. Tư Mã Lâm lắc đầu, nhẹ giọng nói rằng: -Nhìn ra chỗ lợi hại của hình thức này rồi hả? chậm rãi xem nữa đi, cậu sẽ phát hiện ra cái hay ngày càng nhiều. Hiệp hội ngọc thạch phía nam của chúng ta là phân bộ tốt nhất cấp tỉnh. Hoạt động này không chỉ có một, hiệp hội ngọc thạch ở các địa phương khác cũng thành lập ra phân hội dân gian. Thành phố nào chúng ta cũng có phân hội dân gian, hơn nữa đều rất phát triển. Lý Dương cũng rất đồng ý với Tư Mã Lâm, không nhịn được gật đầu nói: -Lợi hại như vậy, người nghĩ ra hình thức như thế này tuyệt đối là thiên tài. -Cũng không thể nói như vậy, hình thức này kỳ thực là mọi người trong lúc tụ hội dần dần tìm kiếm ra được. Mọi người từng tham gia hoạt động đều hiểu rõ, đều tự giác để bảo toàn. Đây cũng là nguyên nhân lớn nhất cho việc chúng ta đi gặp mặt còn có thể mang theo một người. Đừng nhìn các nơi cạnh tranh nhau kịch liệt như vậy, tất cả đều có lợi ích cả đấy, có cạnh tranh, mới có phát triển. Tư Mã Lâm lần thức hai lắc đầu, bán đấu giá đã bắt đầu bán ra kiện Phỉ Thúy thứ nhất, kiện thứ nhất là một khối Phỉ Thúy loại pha lê nhỏ, giá khởi điểm là 100 vạn, mỗi lần tăng giá 10 vạn. Người bán đấu giá vừa mới giới thiệu xong, Vương Hạo Dân đã bỏ thêm một lần 70 vạn, chờ người bán đấu giá gõ chùy cũng không có người khác tăng giá. Đây là màn chào hỏi trước khi bắt đầu, chuyện đấu giá như vậy, cũng không trái với hình thức và quy củ. Người nào mà không có bạn bè tốt, giúp đỡ bạn bè không ai sẽ nói gì, tiền đề là người bạn này phải là người có tư cách đấu giá, nói cách khác phải là hội viên chủ lực. Đương nhiên, nếu như Lý Dương bán ra Kim Ti Chủng Phỉ Thúy khối lớn thì mọi người sẽ không đồng ý rồi. Khối lớn sẽ làm không ít người phải đỏ mắt, đều nhìn chằm chằm vào nó như lang như hổ, như vậy chỉ có thể ngộ chứ không thể cầu, ai có giá tốt nhất thì sẽ được. Vương Hạo Dân chụp lấy khối Thủy Tinh Chủng Phỉ Thúy nhỏ này xong liền ngồi một chỗ mỉm cười. Bốn khối Phỉ Thúy còn lại hắn cùng Trương Vĩ cũng không tranh đoạt nữa, đây cũng là một loại nhường nhịn lẫn nhau. Đồ bán đấu giá lần thứ hai chính là một khối Can Thanh Chủng Phỉ Thúy, người bán đấu giá vừa quy định giá cả xuống thì thanh âm cạnh tranh đã liên tục không ngừng, cuối cùng bị một vị quản lý của Trịnh Châu mua được. Khối Can Thanh Chủng Phỉ Thúy này Lý Dương còn có chút ấn tượng, vị quản lý Trịnh Châu này ra giá rất cao, ở trên chợ không thể có loại giá cả này, như vậy hội viên phổ thông cung cấp nguyên liệu khẳng định rất thỏa mãn. Loại quan hệ lợi ích cho cả hai bên này dễ dàng duy trì nhất, tụ hội một năm một lần của hiệp hội ngọc thạch thành công lớn nhất cũng là ở điểm này. Lý Dương đã hiểu được những điều này, bắt đầu cảm thấy lần tới Nam Dương này không có đi không, hắn đã học được rất nhiều ở trong đây. Rất nhanh, những nguyên liệu Phỉ Thúy này được mọi người cạnh tranh mua hết. Trương Vĩ cũng mua được một khối nguyên liệu Phỉ Thúy trị giá tám mươi vạn. Mọi người mua được Phỉ Thúy đều lộ ra dáng cười thỏa mãn, sợ rằng đây mới chính là ý nghĩa của tụ hội. Cuối cùng, chỉ còn lại một khối nguyên liệu Phỉ Thúy duy nhất, đây là khối áp trục của lần đấu giá này, tất nhiên chính là khối Thủy Tinh Chủng Phỉ Thúy của Lý Dương. Khối Phỉ Thúy này chí ít có thể làm ra được hai cái vòng tay lớn, có lẽ là được ba vòng tay nhỏ, những mảnh ngọc thừa còn có thể làm được mười mấy mặt dây chuyền nữa. Như vậy đây có thể nói là cực phẩm nguyên liệu mà An Thị Châu Báu cũng khó có thể có được. -Cuối cùng là một khối Thủy Tinh Chủng Phỉ Thúy của quản lý hiệp hội ngọc thạch Minh Dương Lý Dương tiên sinh đã giải ra. Khối Phỉ Thúy này mọi người đều thấy, cụ thể ta sẽ không nói tỉ mỉ. Khối Phỉ Thúy loại pha lê này quy định là 1200 vạn, mỗi một lần tăng giá là 100 vạn, hiện giờ bắt đầu đấu giá. Người bán đấu giá không giới thiệu Phỉ Thúy loại pha lê là có ý an bài rồi, trong hội bán đấu giá này, chỉ là là Thủy Tinh Chủng Phỉ Thúy cũng không cần giới thiệu. Giới thiệu thì mọi người cạnh tranh nhau càng gay gắt, nhưng mà cho dù không giới thiệu thì người có tâm cũng hiểu được giá trị chân chính của khối Thủy Tinh Chủng này. -1800 vạn! Người bán đấu giá vừa dứt lời, đã có người trực tiếp bỏ thêm vào 600 vạn, một bộ dạng nhất định phải có được. stevenqb1890 Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ Tác giả: Tiểu Tiểu Vũ
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]