Nhóm dịch: QuyVoThuong
Nguồn: thegioitruyen.com
Sau khi Thẩm Hạo giới thiệu sơ qua một chút, sắc mặt của hội trưởng Nam Dương liền có chút biến đổi. Những hội trưởng các nơi khác đều có vẻ thích thú nhìn hội trưởng Nam Dương như kiểu nhìn thấy kẻ gặp họa.
Trong cuộc đấu ngọc thì việc xuất hiện đồ là ngọc cổ cũng không có gì là bất ngờ, mấy vòng trước cũng đều có xuất hiện ngọc cổ cao cấp, chỉ cần là ngọc thạch, bất kể là ngọc mới hay là ngọc cổ thì đều có thể tham gia đánh giá, nhưng mà đối với việc đánh giá ngọc cổ thì việc quan trọng nhất vẫn là đánh giá chất liệu ngọc, nét điêu khắc chạm trổ còn cần phải có ý nghĩa văn hóa, giá trị của ngọc cổ có thể sẽ được xếp ở sau cùng.
- Chàng trai trẻ tuổi này thật khiêm tốn quá, tác phẩm Hoàng Dương Ngọc này đúng là tác phẩm của Tử Cương đại sư, giá thấp nhất của nó cũng ngót nghét tám triệu, thế này thì đội Nam Dương nguy hiểm rồi.
Trịnh Khải Đạt nói nhỏ với Lý Dương và cả Tư Mã Lâm một câu, Lý Dương lúc này quả thực rất muốn dùng năng lực đặc biệt để quan sát khối Tử Dương Ngọc này, tiếc là khoảng cách quá xa, vượt qua phạm vi quan sát 10m.
Tư Mã Lâm gật gật đầu nói:
- Rất được, quan trọng nhất vẫn là nét điêu khắc, nếu như tác phẩm này quả thật là tác phẩm của Tử Cương đại sư, chức quán quân hôm nay e là phải rơi vào tay của đội Trịnh Châu rồi.
Ngô Hiểu Lỵ nhìn nhìn Tư Mã Lâm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-hoang-kim-thu/1220903/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.