Tiếng mở cửa một lúc một lớn, sau đó cánh cửa liền được hé ra chút ít, sắc mặt của Điền Lâm càng ngày càng khó coi. Bây giờ hắn rất hối hận, cực kì hối hận, không phải hối hận vì chuyện làm cùng Liễu Hàm Ngọc, mà là vì quên khóa cửa.
Làm cùng Liễu Hàm Ngọc vì sao phải hối hận? Sướng đến vậy cơ mà!
Bỗng nhiên, bên ngoài truyền đến tiếng điện thoại "Reng! Reng!".
Tân Quý Anh nghe xong thì không tiếp tục mở cửa nữa mà là chạy đi nghe điện thoại.
Trong ngày, Điền Lâm thở phào một hơi, hắn cảm thấy không hối hận chút nào, cảm giác mạnh như vậy mới sướng!
Nhưng mà, về sau cũng nên nhớ khóa cửa lại, chứ cảm giác mạnh như thế xảy ra hoài thì có ngày chắc hắn cũng chết vì bị yếu tim quá.
Điền Lâm nhanh chóng mặc lại quần áo, đồng thời thúc giục Liễu Hàm Ngọc một bên cũng nên nhanh lên.
Liễu Hàm Ngọc nghi hoặc nhìn Điền Lâm: "Ê, Lâm, tại sao lại phải sợ như vậy nhỉ? Cảm giác này rất sướng mà? Cho cô biết cũng có sao đâu?"
Điền Lâm nghe xong liền muốn chửi lên, bà chị, con không muốn làm hậu nhân Minh báo đâu!
Thế nhưng, dù gì người ta cũng là phụ nữ, nên xoa một chút cũng tốt: "Hừm, chuyện này bà không biết đâu, sau này hẳn sẽ biết, nhưng nhớ lời tôi, đừng nói chuyện này với và cũng đừng làm như vậy với bất kì người nào khác, trừ tôi!"
Vẻ mặt của Điền Lâm nghiêm chính sau khi nói câu đó xong thì Liễu Hàm Ngọc cảm thấy hình như nó có ẩn ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-he-thong-do-thi/65155/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.