Cả cuộc đời này đây là lần đầu tiên Hoa Như Ngọc cảm động rơi lệ. Nàng vung đao trong tay lên, chém một tên lính đánh lén, trong tâm lại sáng lên hy vọng sống. Nàng nhìn vào đôi mắt Trần Tiểu Cửu, quật cường nói:
- Cửu ca, muội tin huynh . Nếu hai ta còn có thể đi ra ngoài, chúng ta lập tức bái đường thành thân. Hiện tại muội chỉ ước gì nhanh nhanh trở thành lão bà của huynh !
Trần Tiểu Cửu một bên múa Hiên Viên kiếm, một bên trêu chọc nói:
- Hoa Như Ngọc, muội còn phải sinh cho ta thật nhiều tiểu Tiểu Cửu nữa mới tốt, cũng phải tà ác giống ta, thông minh như ta.
Hai tay giương ra, giết địch vô số, không khí tràn ngập mùi máu tanh nồng, những phần còn lại của chân tay nơi nơi đều có thể thấy được.
Mà chính giữa cảnh tượng khủng bố như vậy, hai người lại có thể bàn chuyện hôn lễ ấm áp, hoàn toàn không cảm nhận được chút ý nghĩ vùng vẫy của người sắp chết.
Hiên Viên kiếm trong tay Trần Tiểu Cửu có bao nhiêu lợi hại? Gặp là chết, ai muốn lên!
Tướng quân béo dưới soái kỳ vung tay lên, lại có hơn mười tử sĩ như mãnh hổ gia nhập trận chiến, thấy Hoa Như Ngọc có thương tích trong người liền tận tình đánh tới cánh tay trái của nàng.
Trần Tiểu Cửu thời thời khắc khắc đều đề phòng có tử sĩ hạ thủ đối với Hoa Như Ngọc, vừa tránh né những đòn tập kích bất ngờ của binh sĩ, trong nhất thời liên tục lâm vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-gia-dinh/2540859/chuong-548.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.