Tư Đồ Bá nhìn vẻ mặt sùng bái của bốn năm trăm người, giận đến xanh mét mặt mày, ngũ quan lệch vị, quai hàm phồng lên như con cóc.
Nhưng môn khinh công tuyệt diệu mà Trần Tiểu Cửu lộ ra là ngoài dự liệu của y, thằng nhãi này quả nhiên là cao thủ ẩn dật, chả trách dám thi tài với ta?
Nhưng thằng nhãi ngươi coi như là chọn nhầm người rồi, ta đao thương bất nhập, xương cứng như thép, chút khinh công bỏ đi kia của ngươi, có thể làm khó dễ ta sao?
Y cười như không cười, tiến lên, chế nhạo nói:
- Trần công tử, công phu như gối thêu hoa, thật khôi ngô..
Trần Tiểu Cửu vừa muốn trả lời, Hoa Như Ngọc lại ra một kích nói:
- Nhị đương gia nói công phu này là gối thêu hoa sao? hừ….nếu như vậy, xin Nhị đương gia cũng đi trên cây xem, làm gối thêu hoa cho ta xem?
Tư Đồ Bá thật thổi phồng mũi trừng mắt nhìn Hoa Như Ngọc, ta chế nhạo Trần Tiểu Cửu hai câu, nàng lúc nào cũng chặn đường ta làm gì? Tốt xấu gì ta cũng là Nhị đương gia của Hỗ gia trại, nàng rút cuộc gần ai hơn?
Chẳng lẽ nàng vì tên công tử bột này, không ngờ không tiếc trở mặt với ta sao?
Y đâu biết được, khinh công như chim yến này, chính là do đích thân Hoa Như Ngọc truyền cho, hắn hạ thấp môn công phu này của Trần Tiểu Cửu là gối thêu hoa, chẳng phải là đã hạ thấp đi công phu của nàng sao?
Tư Đồ Bá không dám chống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-gia-dinh/2540827/chuong-530.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.