Chương trước
Chương sau
Lẽ nào, đây chính là phương pháp matxa đặc biệt của Trần Tiểu Cửu sao?

Cảm giác như vậy thật tuyệt vời, kỳ lạ! Nguyệt Thần nhất thời không tìm được ngôn từ nào để hình dung và ca ngợi về nó.

Mà ngay tại lúc nàng đang say mê trong cảm giác khoái hoạt, Trần Tiểu Cửu cười xấu xa, dĩ nhiên nhanh chóng đem quần áo của mình cởi ra, cả người không còn manh giáp chỉ có một chiếc quần lót nhỏ đem theo một cái lều thật cao.

- Tiểu Cửu… ngươi làm gì? Ngươi… ngươi không thể như vậy, quần áo của ngươi…

Nguyệt Thần kích động, cái miệng nhỏ nhắn đỏ tươi không ngừng hấp tấp nói.

- Tỷ tỷ, nàng nghĩ nhiều quá rồi, ta rất nóng… chỉ muốn cho mát một chút…

Trần Tiểu Cửu dõng dạc nói.

- Tiểu Cửu… kỳ thật tỷ tỷ cũng hơi nóng, không biết tại sao lại như vậy…

Nguyệt Thần giọng đứt quãng nỉ non, trong đôi mắt tràn ngập nhu tình sảng khoái, sau đó không cử động, mặc cho bàn tay của hắn tác quái, chỉ cần không chạm tới điểm bí hiểm của nàng, thì tùy theo hắn thôi…

Trần Tiểu Cửu nhìn vẻ mặt mêm đắm của Nguyệt Thần, chỉ biết bảo bối của Khổng Nghi Tần này, quả thực đã phát huy tác dụng, trong lòng hắn mừng như điên; có viên minh châu khoái hoạt ở đây, còn có bàn tay lớn của ta không ngừng xâm nhập, cho dù nàng là trung trinh liệt nữ, cũng muốn trở thành nương tử của ta thôi. Oa. Nguyệt Thần tỷ tỷ, nàng phải rơi vào vòng tay của ta rồi…

- Tỷ tỷ, nàng dễ chịu không? Tiểu Cửu matxa thật sự tốt sao?

Trần Tiểu Cửu ở bên tai nàng không ngừng thổi vào từng luồng khí nóng, thầm nghĩ thời điểm xông pha trận mạc đã đến rồi.

Tay hắn lại đặt trở lại trên mông nàng, tận tình matxa chỗ đầy đặn nở nang đó, cả những nơi cao quý, bí ẩn được ẩn giấu dưới chiếc quần màu hồng của nàng. Nguyệt Thần bị kích động như lâm vào hôn mê. Càng lúc tình cảm càng trở nên mãnh liệt, khiến khe suối thần bí bỗng nhiên bốc cháy hừng hực.

Nếu Nguyệt Thần óc thể nhìn được cảnh tượng khó nói lên lời này, nàng hẳn phát hiện ra chiếc quần màu đỏ của nàng sớm đã thẫm đẫm và trở nên trong suốt, cảm giác ẩm ướt truyền tới, lúc này nàng còn cảm nhận được từ phía Trần Tiểu Cửu nhìn lại, tất cả những bí mật sâu kín nhất của nàng đều được hắn thu vào trong tầm mắt.

Nhưng cảm giác sảng khoái mãnh liệt hòa quện lan tỏa khắp cả cơ thể, khiến tâm trí nàng rơi vào mông lung, viên minh châu khoái hoạt như thêm dầu vào lửa, tản mát mùi hương nhẹ nhàng quyến rũ như lan, Nguyệt Thần chỉ cảm thấy cả người nàng càng lúc càng nóng, cái đầu càng lúc càng muốn bùng nổ…

Ngay lúc Nguyệt Thần hoàn toàn không kiềm chế được, Trần Tiểu Cửu từ phía sau nàng đứng lên, sau đó quỳ một chân, nhẹ nhàng quỳ phía sau nàng. Bàn tay to ôm nhẹ thắt lưng của Nguyệt Thần, kéo nàng hướng vào trong lồng ngực. Nguyệt Thần khẽ kêu một tiếng toàn bộ tấm thân mềm mại đổ về phía sau, vô lực nhào vào vòm ngực rộng lớn của hắn.

- Tiểu Cửu ôm tỷ… tỷ khó chịu…

Nguyệt Thần mắt nhắm, miệng phản kháng, trong lòng lại mặc cho Tiểu Cửu tùy ý thao túng.

- Ta sẽ đối với tỷ thế nào… Thả lỏng một chút, vậy là tốt rồi…

Trần Tiểu Cửu bật tiếng cười hư hỏng, nhấc nửa phần thân thể sáng bóng của Nguyệt Thần lên, tấm lưng nõn nà như tuyết trắng gắt gao dính chặt trên người của hắn!

Bàn tay to lớn vòng qua ôm trọn vòng eo nhỏ xinh của nàng, matxa chậm rãi, thỉnh thoảng chạm phải đôi gò bồng đào của nàng, chút thân mật chớp nhoáng như lửa điện, khiến Nguyệt Thần tâm ý viên mãn, cả người dường như đều dựng đứng lên, thân thể kích động không ngừng run rẩy.

- Không nên như vậy…

Nguyệt Thần nhắm mắt lại, căn bản không có dũng khí mà nhìn. Bởi chính nàng cũng biết, hai hạt đậu đỏ của nàng, từ lúc nào không biết thẹn thùng đã vểnh cao đầu kiêu ngạo.

Nhưng đối với sự âu yếm đầy khiêu khích của tình lang, trong đầu nàng lúc này căn bản không còn chút gì gọi là phản cảm. Đầu óc nàng bị ngọn lửa nóng bỏng đang hừng hực cháy như muốn thiêu đốt tâm can, tận sâu trong đáy lòng đang mong chờ sự khiêu khích như vậy, cứ đến, cứ đến.

Trần Tiểu Cửu cảm nhận được hương thơm của Nguyệt Thần lan tỏa khắp cơ thể, trong mắt hiện ra một tia giả hoạt, khóe miệng nhếch lên nụ cười bí hiểm. Hắn hiểu được, tới tình trạng này rồi, hắn hẳn có thể tận tình hưởng thụ Nguyệt Thần tỷ tỷ kiêu ngạo mà đầy đặn này.

Đêm nay, Nguyệt Thần tỷ tỷ kiêu ngạo ngất trời sẽ hoàn toàn thuần phục dưới "nòng súng" của hắn.

Hắn thở phào một cái, cũng đem tiểu đệ đệ đang dựng lều bên dưới bám sát trên bờ mông của nàng, chiếc lều ngất ngưởng kia nhẹ nhàng chà sát lên khe suối ẩm ướt mà bí hiểm được bao bọc bởi chiếc quần hồng phấn.

- Tiểu Cửu…

Nguyệt Thần xấu hổ càng khiến đôi gò bồng đào nhô cao, sự va chạm truyền đến khoái cảm tột bậc, đồng thời nàng cũng vụng trộm nghếch cặp mông mượt mà, vểnh cao xoay tròn, dường như muốn đem chiếc lều của hắn ngậm chặt vào trong, sâu trong đáy lòng nàng. Nguyệt Thần gấp gáp nói:

- Ta có chút khó chịu… Nguồn truyện: truyentop.net

- Tiểu nương tử, làm sao lại khó chịu vậy?

Trần Tiểu Cửu ôm bờ ai nàng, xoay nàng ngược lại đối mặt với mình, Nguyệt Thần đột nhiên mất đi sự mơn trớn , khuôn mặt mờ mịt không hiểu ra sao. Ngay sau đó bờ môi của hắn chạm vào làn môi anh đào chúm chím của nàng, vừa vặn ngậm chặt lấy.

Một lần nữa Nguyệt Thần nhắm mắt, không tự chủ lại đắm chìm trong cảm giác tuyệt vời kỳ lạ kia, cả người nóng lên không ngừng run rẩy!

- Ta rốt cuộc làm sao vậy ? Loại cảm giác này ta chưa từng trải qua…

Nàng thấp giọng nỉ non, biết rõ nam nhân yêu thích đang âu yếm mình, chiếc lưỡi xinh trong miệng nuốt từng ngụm ngọt ngào, cùng lúc đó một góc nơi đáy lòng cũng khẽ thở dài.

Hiển nhiên, dưới tác dụng của sự kích động và mê hoặc, nàng hồn nhiên quên đi một sự thật, hành động mờ ám của Tiểu Cửu, chẳng qua được phủ lên một chiếc áo matxa nhằm khiêu khích nàng mà thôi.

Trần Tiểu Cửu vốn muốn dạo đầu một phen, nhưng hỏa dục tăng vọt khiến hắn không thể tự kìm giữ, hắn nhẹ nhàng cắn tai nàng, đồng thời đầu lưỡi đưa đi. Cảm giác ngọt ngào dó, dường như từ đôi tai Nguyệt Thần mà khuếch tán đi khắp cơ thể.

Miệng hắn không ngừng di chuyển, từ tai nàng đi xuống dưới thân… tiến vào chiếc cổ trắng như tuyết và bờ vai non mềm, từng nơi đi qua lưu lại một trận tiếng "chụt chụt", cỗ lửa nóng trong miệng lướt qua bầu ngực nàng, hướng về hai ngọn núi mà di chuyển.

- Ư hư…

Nguyệt Thần không kìm lòng nổi ngẩng đầu lên, rên rỉ một tiếng, cảm nhận được lửa nóng trong ngực, lập tức muốn nhận được sự công kích, toàn thân nàng căng thẳng. Hai tay nàng không tự chủ được ôm lấy đôi gò bồng đào, nhưng tay nàng dường nha đã mất đi khí lực, hoàn toàn chỉ tượng trưng đặt lên đó, dù là sự va chạm nhỏ nhất cũng có thể khiến nó lập tức buông ra.

- Tiểu nương tử, mở ra được không ? Ta… ta muốn hôn nơi đó…

Trần Tiểu Cửu nhẹ nói như gió thoảng.

- Ừ… không được… Tiểu Cửu…

Nguyệt Thần trả lời ngỡ ngàng, đôi tay nhỏ bé tựa như ma nhập, muốn buông ra, rồi lại có chút kiêu ngạo.

Trần Tiểu Cửu lắc đầu, dùng đầu lưỡi tấn công đôi gò bồng đào của nàng.

Khi đầu lưỡi hắn chạm vào một khối mềm mại, toàn thân Nguyệt Thần run lên, tay nàng dường như muốn sụp đổ rã rời, hoàn thả lỏng không còn bảo hộ trước ngực, nơi khe sâu đó, một nụ hoa màu phấn hồng dần dần lộ diện.

Một loại khoái cảm không hiểu nổi từ chân nàng nhanh chóng phòng lên phía trước, từ cẳng chân, lên đầu gói, thẳng tiến tới đùi, truyền tới nơi bí hiểm được che đậy bởi chiếc quần màu hồng của nàng.

Trong nháy mắt, Nguyệt Thần chỉ cảm thấy sắc xuân lay động, nơi bí ẩn kia dường như sức nóng tràn trề mãnh liệt, vốn đã chiếc quần đã trở nên trong suốt, nơi khe suối thần bí đã ướt át giờ càng giống cái miệng trong cơn đói khát, gấp gáp hé mở đón chờ con mồi đi tới.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.