Chương trước
Chương sau
Dưới trạng thái virus, hắn sẽ có được lực khống chế như thần, thế nhưng cũng phải trả một cái giá phi thường to lớn —— tiêu hao 10 điểm giá trị may mắn, tiêu hao toàn bộ gen rác rưởi trong cơ thể, một loại thuộc tính gen nào đó bị giảm xuống 1 điểm! Thời gian làm lạnh: 3 ngày.

"Phần số liệu này..." Ánh mắt của Trần Phong trở nên rạng rỡ.

Lãng phí 1 điểm thuộc tính lực lượng, rất giá trị! Nếu đã xem thuốc thử gen Cực Quang là một lá bài tẩy, thì nhất định phải tìm hiểu thật kỹ càng! Thử nghĩ xem——nếu như vào thời khắc mấu chốt nhất, chính mình phục dụng thuốc thử gen Cực Quang, nếu thân thể không có cách nào động đậy như lần cường hóa gen lúc trước, sẽ gây ra hậu quả như thế nào? Ngẫm lại sẽ rất là đáng sợ!

Lần trước nếu như không có Vương Dao kịp thời xuất hiện cứu hắn, hắn đã chết! Mà bây giờ, nếu như đã biết trước được điểm này, hắn nhất định phải thử nghiệm! Cũng may, thuốc thử gen Cực Quang cũng không có khiến cho hắn thất vọng, theo số liệu dự đoán nguyên bản cũng không có chênh lệch quá lớn.

"Hi vọng sẽ vĩnh viễn không dùng đến." Trần Phong hít vào một hơi thật sâu.

Thử nghiệm thuốc thử gen Cực Quang thành công, hắn bắt đầu nghiên cứu nội dung về cách điều chế gen lớp vảy Huyễn Xà, bởi vì đã từng học tập qua một lần số liệu phức tạp của thuốc thử gen Cực Quang, cách điều chế cấp E 2 tinh cũng không có tạo ra bao nhiêu khó khăn cho hắn, rất nhanh liền có thể học tập xong, sau đó Trần Phong liền liên hệ với Vương Thuần, quyết định là 3 ngày nữa sẽ xuất phát, lúc này hắn mới bắt đầu chuẩn bị đồ đạc.

Một phần thuốc thử gen Cực Quang, 3 phần thuốc thử gen Lôi Xà.

...

Trần Phong sau khi chuẩn bị đầy đủ mọi thứ mới đi nghỉ ngơi.

Màn đêm phủ xuống.

Mà vào lúc này, Vương gia đang cử hành tiệc tối, phi thường náo nhiệt, bỗng nhiên, có một tiểu cô nương đi tới, yến hội đang náo nhiệt trong nháy mắt liền ngưng bặt, thế nhưng rất nhanh, đám người lại làm như là cái gì cũng không thấy tiếp tục nói chuyện phiếm với nhau. Chỉ có điều là, những địa phương mà nàng đi qua, mọi người liền vội vàng tránh đi, không có ai dám tới gần!

"Tỷ." Vương Việt mừng rỡ gọi.

Người tới, chính là Vương Dao.

"Ừm." Vương Dao khẽ gật đầu.

"Dao nhi, con đã tới." Một vị trung niên cùng với một thiếu niên đi tới, nói: "Đến đây, để cha giới thiệu cho con, vị này là..."

"Cút!" Vương Dao lạnh lùng quét ánh mắt qua, bắn ra sát ý nồng đậm!

Vương Thiên Hào còn chưa nói xong liền ngưng bặt, mà cái tên thiếu niên ở bên cạnh thì bị dọa đến mức cả người run rẩy, chỉ kém một chút nữa là đái ra quần, chật vật chạy trốn.

"Vương Dao!" Vương Thiên Hào cảm thấy hơi giận dữ, hắn nắm chặt hai quả đấm, trên trán nổi gân xanh.

Hắn biết cô con gái này xem thường chính mình, thế nhưng đây chính là nơi công cộng.

Nhưng mà Vương Dao chỉ lạnh lùng nhìn vào Vương Thiên Hào, ánh mắt sắc bén như đao, lạnh lẽo đáng sợ, Vương Thiên Hào sau khi đối mặt với nàng mấy giây, chỉ có thể thở dài một tiếng, nói: "Tốt tốt tốt, ta đi!"

"Tỷ không thể cho cha một chút mặt mũi được hay sao?" Vương Việt cười khổ nói.

Vương Dao lắc đầu, cũng không nhiều lời, nghĩ lại một chút, nàng bỗng nhiên mở miệng: "Đối với những lão già của Vương Gia kia, ngươi hãy bảo trì khoảng cách một chút."

"A?" Vương Việt có chút phát mộng.

Những trưởng bối kia của Vương gia sao? Thế nhưng mấy người bọn họ lại đại biểu cho toàn bộ Vương gia a, hết thảy tư nguyên của Vương gia đều ở trong tay của bọn họ, nếu giữ khoảng cách cùng với bọn họ, người nào sẽ cung cấp tư nguyên cho hắn tu luyện?!

Hắn ở trước mặt Vương Dao tỏ ra vẻ ngu xuẩn chỉ là vì muốn tỷ tỷ quan tâm mình nhiều hơn, chứ không có nghĩa là hắn thực sự ngu xuẩn. Tư nguyên của Vương gia, hắn nhất định phải có được!

"Hãy tự giải quyết cho tốt." Vương Dao nhìn thật sâu vào Vương Việt một chút, nhẹ nhàng rời đi.

"Tỷ?" Vương Việt cảm thấy tim đập nhanh một hồi.

Vương Dao cố ý tới đây, chính là vì nói một câu này? Bảo hắn bảo trì khoảng cách với Vương gia?

Thế nhưng mà vì cái gì? Vương Việt cảm thấy một hồi tâm phiền ý loạn, người khác không biết, nhưng hắn lại rất rõ ràng, thực lực của hắn sở dĩ có thể tăng lên nhanh như vậy, cũng là do tỷ tỷ, nếu như sau này tỷ tỷ không giúp hắn nữa mà nói...

"Chớ có suy nghĩ quá nhiều." Vương Thiên Hào vỗ vỗ vào bả vai của con trai, nói: "Nàng cuối cùng cũng chỉ có một người, mà sau lưng ngươi, chính là toàn bộ Vương gia chúng ta!"

"Đúng vậy." Vương Việt nghe vậy tâm tình liền trở nên dễ chịu hơn không ít.

Chỉ có điều là, tỷ tỷ vì sao lại có thành kiến lớn như vậy đối với Vương gia? Đối với cha... Nói thật, hắn thật sự không rõ, từ khi thân thể của tỷ tỷ xảy ra vấn đề, tựa hồ như đã biến thành một người khác! Thực lực trở nên cường đại không thể tưởng tượng được, đồng thời tính cách cũng trở nên cực kỳ lạnh lùng.

Tỷ...tỷ đến cùng đã gặp chuyện gì? Vương Việt cảm thấy bối rối.

Mà lúc này, yến hội sau khi Vương Dao rời đi càng trở nên náo nhiệt, nhưng ở một nơi hẻo lánh nào đó, Vương Thuần đang lẳng lặng ngồi ở đó, trên tay cầm muốn cuốn truyện tranh, đọc đến mê mẩn.

"Cậu chính là Vương Thuần sao, mình..."

Một cô nương xinh đẹp đi tới, nói: "Mình là..."

"Xuỵt!" Vương Thuần đặt ngón tay vào bên miệng, nói: "Đừng có quấy rầy ta đọc sách."

"Cậu..." Cô nương nhất thời nghẹn lời, quay người rời đi, mơ hồ có thể nghe thấy một câu "tên chết tiệt" gì đó.

Đối với chuyện này, Vương Thuần chỉ có thể cười khổ, những cô nương này tại sao đi đến đây, hắn đã quá rõ ràng, thế nhưng, có quan hệ gì với hắn sao? Hắn chỉ là do bị thân phận hạn chế, đi đến nơi này làm bộ làm tịch một chút mà thôi.

"Vương gia..." Khóe miệng của Vương Thuần lộ ra một nụ cười mỉa mai.

Vương Thuần dãn gân cốt một cái, hắn tiếp tục nhìn vào cuốn truyện tranh, rất nhanh liền đắm chìm vào bên trong, hoàn toàn không để ý đến những thứ ở thế giới bên ngoài.

"Ba ngày nữa liền đi săn giết Huyễn Xà với Trần Phong,...mình cũng không thể lười biếng."

Ba ngày sau, Trần Phong đúng hẹn đi đến nơi Huyễn Xà hay xuất hiện, nơi này cách Kim Thành rất xa, tại khu vực Thiên Nam, thế nhưng dựa vào phương tiện giao thông cực kỳ phát triển ở cái thời đại này, Trần Phong cũng không tốn quá nhiều thời gian để di chuyển đến đây. Sau khi đi đến một doanh địa gần đó của Hiệp hội chế tác Gen, mấy người Vương Thuần đã đứng ở đó chờ sẵn. "Đến, giới thiệu cho ngươi." Vương Thuần nhanh chóng giới thiệu mọi người cho Trần Phong.

Đây là một tiểu đội gen chiến sĩ gọi là "An Đặc", tổng cộng có năm người, đều là gen chiến sĩ tương đối cường đại bên trong cấp E, có thực lực cường hãn, có kinh nghiệm phong phú, đã hợp tác nhiều lần cùng với Vương Thuần, có quan hệ không tệ. Lần này Vương Thuần đi săn giết Huyễn Xà, tự nhiên cũng không có một chút do dự nào lựa chọn tiểu đổi An Đặc.

"Các ngươi tốt." Trần Phong khẽ gật đầu, đưa ánh mắt nhìn về phía cô gái bên người của Vương Thuần, hỏi: "Vị này là..."

Cô gái này hiển nhiên không phải là thành viên của tiểu đội An Đặc, cô gái này nhìn qua chỉ có khoảng mười lăm, mười sáu tuổi, mỹ lệ kinh người, ăn mặc đơn giản thế nhưng quần áo và trang sức tinh xảo của cô, cùng với mấy người trong tiểu đội An Đặc hoàn toàn là hai phong cách khác nhau.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.