Chương trước
Chương sau
Tần Hải quyết tâm

Tần Hải quyết tâm

Vì cái gì? Ông ta vẫn cảm thấy không hiểu, gian lận sao? Vì Trần Phong, ông ta đã khiến cho nhân viên kỹ thuật tăng ca trong đêm, không ngừng kiểm trắc cùng với điều tra, vẫn không phát hiện ra được vấn đề, hết thảy mọi chuyện đều hợp lý, vậy mà càng cảm thấy khó chịu hơn, nhất là đối với những người ưa thích nắm giữ mọi thứ như ông ta.

"Ta không thích người này." Cao Vân Phong nói thẳng.

Thiên tài? Vận khí? Ông ta đã đọc qua tư liệu của Trần Phong, cùng với những người dự thi khác không giống nhau, sau khi đọc kỹ lưỡng một lần, Đào giáo sư, Vương gia... ông ta càng phát hiện ra được nhiều tin tức hơn. Sau đó, ông ta xác định Trần Phong chính là một người chuyên gây họa, một người có tính cách không chịu an ổn.

So ra mà nói, ông ta càng ưa thích dạng học sinh điển hình như Tần Hải hơn, ưu tú toàn phương vị, khiến cho người ta không tìm thấy mảy may một vấn đề nào, đây mới là một tấm gương chế tác sư chân chính.

"Ngươi không thích cũng vô dụng." Ông lão nghiền ngẫm cười một tiếng: "Nói không chừng cuối cùng hắn lại đạt hạng nhất tiếp a."

"Không có khả năng!" Cao Vân Phong cười lạnh: "Trình độ chế tác cùng với tinh thần lực của bản thân hắn đều không đủ, tuyệt đối không có khả năng đi đến cuối cùng, cho dù là có một chút thiên phú, cũng không có tác dụng gì!"

"Ít nhất là —— vòng tranh tài thứ ba này hắn sẽ không qua được." Cao Vân Phong ngạo nghễ nói.

Quy tắc của ông ta bị giẫm đạp, chỉ có một lần duy nhất này mà thôi. Bởi vì Trần Phong là một con cá lọt lưới ngoài quy tắc, mấy ngày đêm này ông ta đều tăng ca, đem quy tắc tranh tài của vòng thứ ba, càng thêm hoàn thiện cùng với tường tận. Lần này, ông ta sẽ không cho Trần Phong bất cứ một cơ hội nào. Mong muốn thông qua vòng tranh tài thứ ba này? Nếu như ngươi có khả năng, xin mời đường đường chính chính chính diện tiến hành!

"Thật sao?" Ông lão cười không nói, những vị giáo sư giảng dạy ở trường đại học này đều ưa thích sinh viên khuôn mẫu a, lão nhân gia ông ta ngược lại lại cảm thấy những loại người như Trần Phong có được đủ loại phương thức phá cục kỳ dị cùng với kỳ tư diệu tưởng này, mới càng khiến cho người ta cảm thấy kinh diễm. Bởi vì có Trần Phong tồn tại, toàn bộ cuộc tranh tài mới càng có thêm sức sống, cũng có hứng thú hơn nhiều.

Hải Thành, ở một khách sạn xa hoa nào đó, Tần Hải đang yên lặng xem đoạn phim ghi hình tranh tài trước mắt. Từ lúc Trần Phong ra tay, đến lúc Trần Phong đoạt giải quán quân, mỗi một bước, mỗi một chi tiết nhỏ, hắn đều nhìn qua vô số lần, phân tích mỗi một loại khả năng xảy ra.

"Tiểu Hải." Quản gia bên cạnh có chút bận tâm, hắn sợ Tần Hải chịu không được sự đả kích.

Tần Hải, từ lúc vào nghề cho đến bây giờ, đã tham gia qua vô số lần tranh tài, chưa bao giờ có một lần thất bại! Chỉ cần hắn tham gia tranh tài, thì toàn bộ đều là hạng nhất! Không có một lần ngoại lệ! Đây chính là thực lực kinh khủng mà Tần Hải có!

Cho nên ——cho dù là thi đấu gen tân tú, hắn cũng không tham gia vào lúc 18 tuổi, mà đợi cho tới bây giờ, bởi vì hắn nếu như muốn tham gia, vậy thì phải tuyệt đối đạt được đệ nhất! Nhưng mà không nghĩ tới, lúc này mới vừa mới bắt đầu, đã bị người khác chặn đường.

"Thú vị." Tần Hải bỗng nhiên bật cười.

"Thiếu gia không có việc gì chứ?" Quản gia hơi ngạc nhiên.

"Đương nhiên là không có việc gì." Trên mặt của Tần Hải lộ ra nét mặt hưng phấn: "Ta đã thật lâu không gặp được đối thủ, ta cứ tưởng là thi đấu gen tân tú cũng không có ai có thể là đối thủ của ta."

"Trần Phong...cuộc thi đấu này xem ra sẽ rất thú vị a." Tần Hải lộ ra vẻ mặt tươi cười.

"Tiểu Hải." Tâm trạng của quản gia hơi rung động, bao nhiêu năm rồi không thấy được thiếu gia tươi cười như vậy? Suy nghĩ kỹ một chút, từ khi bắt đầu cầm được 10 lần quán quân cho tới bây giờ, thiếu gia đã mất đi sự hứng thú và thú vị, cho dù trên khuôn mặt có nở nụ cười, thì cũng chỉ là một nụ cười mang tiêu chuẩn khách sáo. Mà bây giờ, thiếu gia tựa hồ đã trở lại thời điểm lần thứ nhất tham gia thi đấu.

"Lần này, ta phải thắng!" Tần Hải ngẩng đầu, sục sôi chiến ý, máu nóng, ở trong người lại một lần nữa bùng cháy.

Ở một cái sở nghiên cứu nào đó.

"Có nghiên cứu ra cái gì không?"

"Không có."

"Phế vật." Một quản đốc cao gầy như thân trúc, cười lạnh nói với hơn một trăm nghiên cứu viên mặc áo khoác màu trắng: "Công ty thuê các ngươi tới để làm cái gì? Ừm? Chỉ là một loại thuốc thử gen cấp E đều nghiên cứu không ra? Tăng ca! Buổi tối hôm nay nhất định phải tăng ca cho ta! Nghiên cứu không ra được kết quả, không cho phép đi ngủ!"

Quản đốc không ngừng rít gào, loại thuốc thử gen này, nhất định phải nghiên cứu ra cho được! Cách điều chế gen 5 tinh, rất có giá trị khai phá, bản thân của thuốc thử gen Tê Giác có giá cả bán ra chênh lệch quá thấp, không đáng để khai phá, thế nhưng nếu như dùng tài liệu khiếm khuyết cũng có thể thành công... thì những loại thuốc thử gen khác nếu như cũng có thể chế tác bằng tài liệu khiếm khuyết mà nói...tuyệt đối là một khoản lợi nhuận lớn!

Nghĩ tới đây, hai mắt của quản đốc phát sáng, hắn tin tưởng, chỉ cần nghiên cứu ra vấn đề này, nghiên cứu ra bí quyết chế tác thành công của Trần Phong, hắn nhất định có thể được thăng chức tăng lương, đảm nhiệm vị trí CEO, xây nhà lầu cưới vợ đẹp!

Chỉ là một cách điều chế gen cấp E mà thôi? Không là vấn đề! Chỉ có điều là, đáng thương là hắn còn không biết, chính mình đã lựa chọn một cái hạng mục khó khăn đến mức nào!

**

Hải Thành, ở một cửa hàng kem ly nào đó, Vân Tiểu Đóa bắt chéo hai tay bên bờ eo thon, răn dạy con lừa nhỏ trước mắt: "Hừ, ngươi nhớ kỹ cho ta, lần này không lấy được hạng thứ nhất, về sau không cho phép ăn kem ly nữa!"

"Hí —— " Con lừa nhỏ ủy khuất, lần thi đấu này có quá nhiều yêu nghiệt a!

"Chuyện này..." Vân Tiểu Đóa nghiêng đầu nghĩ nghĩ: "Cũng đũng, có cái tên Tần Hải chết giẫm kia, đoán chừng ngươi cũng không cầm được hạng thứ nhất, ừm... vậy thì hạng thứ hai đi!"

"Chỉ cho phép ngươi đạt hạng thứ hai!"

"Hí —— " Con lừa nhỏ kêu một tiếng.

"Thứ hai và thứ ba không có gì khác nhau?" Vân Tiểu Đóa sửng sốt một chút, sau đó mới nhớ tới, nói: "Đúng vậy, hạng thứ hai và thứ ba ban thưởng cũng giống nhau, vậy thì ba vị trí đầu! Im miệng, không cho ngươi nói nữa! Là ba vị trí đầu, không cho phép bàn điều kiện!"

Vân Tiểu Đóa níu lấy lỗ tai của con lừa nhỏ: "Chính là ba vị trí đầu, có nghe hay không?"

"Hí —— " Con lừa nhỏ ủy khuất nói.

"Hừ, ta mới không mắc mưu." Vân Tiểu Đóa bĩu môi: "Lần này thắng mới cho phép ăn kem ly."

"Làm sao! Ngươi bây giờ còn chưa hiểu rõ tại sao ngươi thua sao, trở về nhà xem đoạn phim ghi hình Trần Phong thi đấu cùng với ta, nếu xem không hiểu thì không cho phép đi ra ngoài!"

"Ngươi chính là đồng bạn của Vân Tiểu Đóa ta! Không cho phép ngươi sợ!"

Nói xong, nàng níu lấy lỗ tai của con lừa nhỏ kéo đi.

Trên thực tế, gần như tất cả các chế tác sư, đều đang nghiên cứu đối thủ, mà trong đó, người mà bọn hắn nhất định phải xem một lần, thậm chí là xem không dưới mười lần, chỉ có một người —— đó là Trần Phong!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.