Chương trước
Chương sau
Tuyết rơi rồi

Tuyết rơi rồi

Hắn vốn tưởng là Tiểu Ảnh chỉ có thể ăn gen, không nghĩ tới...cái tên này. Có lẽ so với sự tưởng tượng của chính mình càng khủng bố hơn!

"Đi thôi." Trần Phong cười nhạt một tiếng.

Chỉ có điều là lần này, ánh mắt của những Ảnh chiến sĩ khi nhìn về phía Trần Phong đều tràn ngập sự kính nể, một màn vừa rồi đã khắc sâu vào trong đáy lòng của bọn hắn!

Bọn hắn không biết cái gì là Huyễn Xà! Nhưng trong mắt bọn hắn, chỉ thấy Trần Phong sau khi bị kích thích thần kinh, vẫn bình yên vô sự, tiện tay phóng ra một đường ánh sáng đỏ lấp lánh, đem mười dặm xung quanh phá hủy hết thảy!

Nguyên lai Trần Phong lại mạnh mẽ như thế! Nguyên lai... Gen chế tác sư cũng có thể khủng bố như thế!

Đội ngũ một lần nữa xuất phát, một đường thái bình, sinh vật mười dặm xung quanh đã bị làm thịt sạch, mặc dù là người của cái tổ chức kia cũng không dám tới gần, mấy người Trần Phong thuận lợi đi qua mười dặm đường này, tiến vào chỗ càng sâu.

"Phải cẩn thận một chút." Trần Phong dặn dò, hắn không tin cái tổ chức kia sẽ từ bỏ ý đồ, mặc cho bọn hắn tiếp cận Thai Nghén Giả!

"Hiểu rõ." Đám người khẽ gật đầu.

Xoạt! Một cỗ lạnh lẽo không giống bình thường buông xuống.

Đến rồi! Ánh mắt của đám người sáng ngời.

Oanh! Bên trong bóng tối, có một đám sát thủ có thực lực không tầm thường lao ra, mỗi một người, cũng đều là cấp E đỉnh phong, có thực lực không tầm thường, hiển nhiên là cường giả được cố ý bồi dưỡng ra, ba mươi đạo thân ảnh từ các góc độ xuất hiện!

Tập kích! Mục tiêu —— là Trần Phong! Trải qua việc tập kích bằng gen năng lực thất bại, lần này bọn hắn lại dùng một hình thức ám sát truyền thống nhất! Nhưng mà…

Phốc! Từng cái thân ảnh bay xuống, thậm chí không cần Thần Uy ra tay, chín vị Ảnh chiến sĩ trong nháy mắt liền bộc phát ra sức chiến đấu siêu cường, lấy một địch ba, thế mà có thể vững vàng chiếm thế thượng phong!

Miểu sát! Thuần một sắc miểu sát! Vẻn vẹn chỉ có thời gian mười giây đồng hồ, hết thảy kẻ địch đều bị giết sạch!

Mạnh như thế sao? Trần Phong nhìn về phía những Ảnh chiến sĩ, trước đó bọn hắn đã biệt khuất thật lâu, vào thời khắc này rốt cục cũng được phóng thích! Thậm chí, ở trong mắt của rất nhiều người, Trần Phong còn thấy được vẻ chưa thoả mãn.

"Bọn gia hỏa này..." Trần Phong lập tức hiểu rõ.

Là bởi vì thần kinh kích thích hưng phấn sao? Những tên sát thủ này, chỉ sợ là đã bị đồng đội của mình hố rồi.

"Lợi hại." Vương Thuần cho bọn hắn một lời khen.

"Còn khoảng năm mươi dặm nữa." Trần Phong nhìn về phía nơi xa.

Khoảng cách mục tiêu của bọn hắn, hết thảy chỉ có sáu mươi dặm đường, cũng chính là 30 km! Không xa, cũng không gần. Những tên sát thủ này thất bại, đã lộ ra một sự kiện rõ ràng, nếu như muốn giết chết Trần Phong, nhất định phải giết chết những Ảnh chiến sĩ này, bằng không thì tuyệt đối không có khả năng thành công!

Những Ảnh chiến sĩ bị bọn hắn bỏ qua này, mới là đám người có sức chiến đấu mạnh nhất!

Cho nên...Trần Phong suy đoán, mục tiêu kế tiếp của bọn hắn, rất có thể là những Ảnh chiến sĩ.

"Các ngươi cẩn thận." Trần Phong dặn dò.

"Hiểu rõ." Bọn hắn khẽ gật đầu.

Đội ngũ ở dưới gió rét thấu xương một lần nữa tiến lên, trên đường đi có chút yên bình, thế nhưng càng yên bình, tính cảnh giác của đám người cũng trở nên càng cao.

"VÙ!" ——Gió lạnh lạnh thấu xương, bầu trời đã bắt đầu có tuyết rơi.

"Tuyết rơi." Trần Phong kinh ngạc.

"Đúng vậy a." Vương Thuần xoa xoa tay: "Xem ra chúng ta đã đến chỗ sâu."

"Bông tuyết thật xinh đẹp." Thần Y vui vẻ nói: "Nếu như không có những cơn gió lạnh này thì còn tốt hơn."

Đám người nhịn không được cười ha hả.

Mà vào lúc này, đóa bông tuyết thứ nhất đã rơi vào bên trên lá chắn năng lượng.

"Rắc!" Tiếng vỡ vụn kinh người vang lên, lá chắn năng lượng do Vương Thuần một mực tạo ra, thế mà xuất hiện vết rách.

"Không tốt." Sắc mặt của mọi người đại biến: "Những bông tuyết này có vấn đề!"

"Rắc rắc!" Bông tuyết đầy trời rơi xuống, lá chắn năng lượng đã sắp không thể ngăn cản nổi.

"Ra tay!" Vương Thuần gầm lên giận dữ.

HƯU...U...U...U...U! Ảnh chiến sĩ một lần nữa bùng nổ, đem bông tuyết rơi xuống phá hủy.

Nhưng mà...bọn hắn có thể phá hủy được bao nhiêu? Gió lạnh bao phủ, những cái bông tuyết kia, vô cùng vô tận!

"Rắc rắc!" Lá chắn năng lượng lung lay sắp đổ, sắc mặt của mọi người trở nên khó coi, chẳng ai ngờ được rằng, lần công kích này của địch nhân cư nhiên lại hung mãnh như thế, hơn nữa lại còn thông qua loại phương thức công kích cực kỳ đặc thù này!

Bông tuyết...Trần Phong nhìn lên bầu trời, các ngươi có thể điều khiển được cả thời tiết sao? Nói như vậy, đây đại thể là một loại năng lực tạo bông tuyết hoặc là tạo mưa? Trần Phong suy đoán.

Loại năng lực này hết sức phổ biến, có rất nhiều biến dị thú kỳ lạ đều có thể tạm thời khiến cho thời tiết biến hóa, mà gen năng lực của đối phương, là có thể tạm thời cải biến thời tiết, tạo thành cảnh tượng tuyết rơi! Nhưng mà loại năng lực này bình thường chỉ có được sử dụng ở những tình huống đặc biệt, nghe nói năm ngoái vào lúc mở hội đầu xuân, bên trong công viên xuất hiện một nữ thần cầu vồng.

Cầu vồng xuất hiện, quét sạch hết thảy các loại thời tiết khác! Có hiệu quả kinh người! Thế nhưng loại năng lực thời tiết này, bình thường cũng không có sức chiến đấu, Hiệp hội chế tác Gen cũng đánh giá không cao, không nghĩ tới, lại có thể có người dùng loại phương thức này để công kích!

Trần Phong suy nghĩ như điện, có thể xuất hiện ở đây, nhiều nhất chỉ là cấp E!

Như vậy ——đối phương chỉ có hai loại gen năng lực! Một cái ở bên trong, tất nhiên là năng lực tuyết rơi! Một cái khác...có lẽ là độc tố? Bên trong bông tuyết có ẩn chứa độc tố? Trần Phong nhíu mày, loại phương thức tổ hợp gen này cũng không tránh khỏi là quá hiếm thấy, chẳng qua nếu như thật sự là hai loại này, uy lực tuyệt đối không có khả năng cường đại như thế này!

Đùa gì thế?! Bản thân độc tố cũng thuộc về năng lực chiến đấu khá yếu! Một cái độc tố, một cái tuyết rơi? Liên hợp hai loại năng lực này, dù như thế nào, đều khó có thể bộc phát ra được uy năng cỡ này! Coi như là ở Băng Phong Tuyệt Địa có hiệu quả thuộc tính bẩm sinh cũng không có khả năng!

Như vậy ——đã có thể xác định được.

"Muốn tạo ra loại uy lực này ít nhất cần có hai người!" Ánh mắt của Trần Phong lấp loé: "Diệt đi một người ở trong đó, bọn hắn nhất định phải chết!"

"Hiểu rõ." Đám người khẽ gật đầu.

Ông! Hai Ảnh chiến sĩ lặng yên không một tiếng động biến mất.

Ám sát ——bọn hắn cũng vô cùng am hiểu.

"Hãy tranh thủ thời gian cho bọn hắn." Vương Thuần phát ra âm thanh lạnh lùng.

Mà đúng vào lúc này.

"Rắc!" Lá chắn năng lượng vỡ vụn, bông tuyết đầy trời phiêu nhiên rơi xuống, mỗi một mảnh đều ẩn chứa lực lượng đáng sợ.

"Tới." Trần Phong bắn ra Thiên Huyễn đao gió.

Lá chắn năng lượng mạnh hơn, cũng không ngăn được loại công kích có phạm vi cực lớn này, thế nhưng, bông tuyết có uy lực mạnh hơn, trên bản chất cũng chỉ là bông tuyết! Chỉ cần khắc chế năng lực...

Xoạt! Thần Uy trong nháy mắt ra tay, nàng cắm thanh Hỏa Diễm Kiếm bùng cháy vào trong mặt đất.

Oanh! Một đám lửa đỏ bừng lấy Thần Uy làm trung tâm bắt đầu khuếch tán, xung quanh mười mét, trong nháy mắt quét sạch hết thảy bông tuyết.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.