Chương trước
Chương sau
Bắn giết

Bắn giết

Xoạt! Hai họng pháo ở trên chiến hạm một lần nữa nhắm ngay vào mấy người Lôi Minh, mấy người Lôi Minh đang bay tới gần nhất thời ngốc trệ, hiển nhiên, bọn hắn cũng không nghĩ tới, hai cái họng pháo này thế mà có thể di động!

Là thật hay giả? Pháo năng lượng Plasma? Mấy người liếc nhìn nhau, sau cùng mới quyết định tạm thời lui ra, đánh nhau ở chỗ này, không đáng! Bọn hắn cũng không sợ pháo năng lượng Plasma, thế nhưng gợn sóng năng lượng cường đại cũng sẽ dẫn tới sinh vật đáng sợ trong Biển Băng, trừ phi bọn hắn đem chiến hạm phá hủy! Thế nhưng nếu như đem chếc chiến hạm này phá hủy, thì bọn hắn ra tay còn có cái ý nghĩa gì? Không có lời.

"Ngươi nên cảm thấy may mắn vì nơi này là Biển Băng." Lôi Minh lạnh lùng nói ra.

"Ngươi dám rời đi khỏi nơi này, ta sẽ giết ngươi." Lôi Hạo tỏa ra sát ý.

Uy năng mạnh mẽ thuộc về cấp A tản ra xung quanh, làm cho tâm thần của mọi người run rẩy.

Đi! Mấy người bắt đầu lùi lại.

Hù dọa thành công! Trong lòng của Tiểu Nhu mừng rỡ, nàng không nghĩ tới, Trần Phong mặc dù là một tên điên, thế nhưng lại rất có thiên phú lừa dối người, liên tiếp thành công lừa dối hai nhóm kẻ địch!

Chỉ là, chẳng ai ngờ được, vào ngay lúc này, Trần Phong bỗng nhiên mở miệng.

"Cứ như vậy đi sao?" Trần Phong bỗng nhiên cười.

Cái gì? Đám người Lôi Minh dùng ánh mắt nhìn Trần Phong giống như là một thằng đần.

Cái tên này đang định làm gì?! Tiểu Nhu trừng lớn con mắt.

"Khó có khi ở loại địa phương này gặp được các ngươi." Trên khoé miệng của Trần Phong lộ ra một nụ cười: "Để cho các ngươi uy hiếp xong liền chạy, ta chẳng phải là quá mất mặt rồi? Cường giả cấp A? Tại nơi này...ngươi cũng chỉ là một con chó!"

Ba! Trần Phong đè xuống một cái nút nào đó ở trước người.

Oanh! Ánh sáng màu xanh lam vào thời khắc này lấp lánh.

HƯU...U...U...U...U! HƯU...U...U...U...U!

Từng chùm ánh sáng màu xanh lam tỏa ra. Tiểu Nhu lộ ra vẻ mặt không thể nào hiểu nổi, nàng không có nghĩ tới Trần Phong lại có ý định đi gây sự với những người này, cũng không nghĩ tới những ống pháo này thật sự có thể bắn ra đồ vật.

Thế nhưng... nó có thể bắn ra thứ gì hữu dụng? Đây chính là cường giả cấp A a! Ngươi chỉ có một cái chiến hạm với năng lượng của chiến sĩ cấp D, có thể gây tổn thương gì cho hắn? Đây là điều mà tất cả mọi người biết. Thậm chí ngay cả Lôi Hạo cũng nghĩ như thế.

Bọn hắn lộ ra vẻ mặt ngốc trệ, dù như thế nào bọn hắn cũng không nghĩ đến Trần Phong lại dám ra tay với bọn họ? Hơn nữa còn là chủ động ra tay! Cái tên này điên rồi?

Chỉ là... Khi những chùm sáng màu xanh lam kia tới gần, đến khi bọn hắn có thể nhìn thấy rõ ràng, sắc mặt tất cả của mọi người đại biến.

"Tránh ra!" Lôi Hạo quát to một tiếng.

Xoạt! Hắn thuận tay kéo lấy Lôi Minh điên cuồng lùi lại.

HƯU...U...U...U...U!

HƯU...U...U...U...U!

Quang ảnh lưu chuyển.

"Cẩn thận!" Một tiếng thét đầy kinh hãi vang lên.

Một gen chiến sĩ né tránh không kịp bị ánh sáng màu xanh lam xuyên qua thân thể, hắn không dám tin cúi đầu nhìn xuống thì thấy bộ ngực mình xuất hiện một cái lỗ thủng thật lớn.

"Ta..." Người kia còn chưa kịp nói hết câu đã rơi ầm ầm vào Biển Băng.

Oanh! Vô số quang ảnh lưu chuyển. Một gen chiến sĩ mạnh mẽ cấp B cứ như vậy mà ngã xuống!

??? Đã xảy ra chuyện gì vậy? Tiểu Nhu ngây ngốc trợn to mắt, không ngờ Trần Phong lại có thể giết chết một gen chiến sĩ cấp B?

"Phản ứng nhanh thật." Trần Phong tán dương, cứ tưởng rằng có thể nhận tiện mang Lôi Minh đi nhưng hắn không nghĩ tới là Lôi Hạo sẽ ra tay giúp đỡ.

"Ngươi..." Lôi Hạo liếc mắt nhìn chằm chằm vào Trần Phong.

"Đi!"Hắnra lệnh một tiếng, vậy màmang người chạy trốn.

"Muốn bỏ chạy?" Trần Phong cười lạnh một tiếng.

Nã pháo! Ầm! Ầm! Từng chùm sáng màu xanh lam rực rỡ bắn ra, ở phía trên Biển Băng nổ tung thành từng đám bọt nước, sắc mặt đám người Lôi Hạo biến thành khó coi đang không ngừng tránh né công kích.

"Điên rồi! Điên rồi!" Tiểu Nhu tự lẩm bẩm.

Trời ạ. Nàng nhìn thấy cái gì? Đường đường là gen chiến sĩ cấp A, thế mà lại bị Trần Phong truy sát chạy trối chết? Rốt cục đã phát sinh chuyện gì? Cái này chỉ là một chiếc chiến hạm năng lượng hoá, Làm sao có thể tạo ra lực lượng khiến gen chiến sĩ cấp A phải e ngại? Tiểu Nhu đi qua cẩn thận xem xét, nàng ngay lập tức sợ ngây người. Những chùm sáng màu xanh lam kia... không ngờ lại là nước biển!

Không sai! Đây chỉ là nước từ biển băng! Mà cái được gọi là đại pháochiếnhạm này vốn dĩ không hề có năng lượng gì, chỉ đơn thuần hút lấy nước biển sau đó phun ra, chỉ đơn giản như vậy thôi. Chuyện này khiến Tiểu Nhu dở khóc dở cười.

Trong ấn tượng của nàng, hình ảnh như này nàng đã từng được nhìn thấy ở công viên trò chơi! Nói cách khác, Trần Phong đang sử dụng nguyên lí hoạt động của súng phun nước để bắn giết một gen chiến sĩ cấp B, sau đó đuổi theo những người khác khiến họ chạy tán loạn khắp nơi? Nàng thực sự không biết nên nói cái gì?!

Oanh! Oanh! Oanh! Đám người Lôi Hạo điên cuồng bay lượn, bên cạnh là từng đoàn từng đoàn bọt nước không ngừng nổ tung, phía sau hắn là chiến hạm màu tím lấp lánh đang theo sát, Trần Phong liên tục truy sát Lôi Hạo mười cây số!

"Trần Phong, ngươi đừng khinh người quá đáng!" Lôi Hạo bắt đầu khởi động sát ý, chưa bao giờ hắn bị làm nhục như vậy?! Bị một tên chiến sĩ cấp D truy sát?

"Ta khinh ngươi đấy thì làm sao?" Trần Phong cười lạnh.

Sự đồng tình? Vốn dĩ là chưa từng tồn tại! Thời điểm Lôi Hạo ra tay với Trần Phong và Vương Dao chưa bao giờ lưu thủ với bọn họ.

Từ khi trông thấybản thiết kế chiếc thuyền nhỏ, hắn ngay lập tức hắn đã chuẩn bị kỹ càng, bằng không thì hắn lãng phí nhiều tinh thần lực như vậy để chế tác chiến hạm làm gì? Chính là để đối phó với tổ chức thần bí!

Mặc dù mục tiêu vốn là Lôi Minh, việc Lôi Hạo xuất hiện có chút ngoài ý muốn, tuy nhiên… hắn đều giết hết! Chỉ cần hôm nay có cơ hội, Trần Phong nhất định sẽ xử lý bọn hắn!

Oanh! Oanh! Lại là mấy đạo lưu quang lấp lóe. Một tên gen chiến sĩ cấp B trên người bị dính phải một chút xíu nước biển, một mảnh da lớn ở chỗ đó ngay lập tức liền bị thối rữa, suýt chút nữa mất đi một bộ phận của cơ thể!

Không thể tiếp tục như vậy! Sắc mặt mọi người hết sức khó coi. Bọn hắn có thể khẳng định, nếu còn tiếp tục như vậy nữa, bọn hắn sẽ bị truy sát cho đến chết!

"Trần Phong."

"Ngươi đã làm được rồi."

Lôi Hạo lạnh lùng nhìn Trần Phong: "Ngươi thật sự cho rằng ta không thể làm gì được ngươi sao?"

Ô...ô...n...g.. Một chùm năng lượng kinh khủng được ngưng tụ trong tay hắn.

Hắn là chiến sĩ cấp A! Hắn có tôn nghiêm của chiến sĩ cấp A! Dù cho hắn chưa khôi phục lại được thực lực ban đầu, dù cho thực lực của hắn đã bị tổn hao nhiều, thế nhưng cũng không phải là một gen chiến sĩ cấp D như Trần Phong có khả năng khiêu chiến!

"Nơi này là Biển Băng."

"Nếu ta sử dụng lực lượng cường đại, có thể dẫn dụ biến dị thú ở Biển Băngtới đây!"

Lôi Hạo hít sâu một hơi: "Ở bên trong biển băng có biến dị thú cường đại, mặc dù ta cũng không ngại đối mặt nhưng ngươi xác định không sợ kinh động đến bọn nó?"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.