Chương trước
Chương sau
Nhờ vào cô

Nhờ vào cô

"Đúng đấy, ngay cả cấp A đỉnh phong cũng chưa tới, chúng ta chỉ cần dùng số lượng cũng có thể đè chết nàng!"

Đám người nhào lên như ong vỡ tổ.

Đích! 29 giây! Con số đếm ngược đang dần giảm xuống.

Hào quang quanh người Vương Dao vẫn còn đang lóe lên, càng ngày càng mạnh, thế nhưng đám người của tổ chức thần đã giết đến, không có người nào có thể ngăn cản!

Không có cách nào, nơi này là tổng bộ của tổ chức thần bí! Coi như không có "Cường giả bí ẩn", coi như không có Lữ Hồn, tổ chức thần bí lúc này vẫn có thể bộc lộ ra một cỗ sức mạnh kinh khủng!

"Tiểu Ảnh!" Trần Phong quát to một tiếng.

HƯU...U...U...U...U! Tiểu Ảnh trong nháy mắt tiến vào trong cơ thể của Minh Nguyệt.

"Á." Minh Nguyệt hét thảm một tiếng, nàng có cảm giác thân thể một lần nữa bị nhồi lực lượng vào, cỗ sức mạnh quen thuộc kia, đã trở về rồi! Cho dù chỉ là tạm thời, thế nhưng hiện tại...

Oanh! Lực lượng kinh khủng quanh người của Minh Nguyệt bỗng nhiên bùng nổ.

"Cút!" Nàng quát to một tiếng, lực lượng U Minh buông xuống, đem toàn bộ đám người đánh bay ra bên ngoài.

"Thật mạnh!"

"Loại lực lượng này..."

"Cấp A đỉnh phong, m* nó, thế mà đã đạt đến cấp A đỉnh phong?"

Đám người cảm thấy sợ hãi.

Trong cái nháy mắt vừa rồi, Minh Nguyệt bùng nổ sức mạnh, tản ra uy năng cấp A đỉnh phong.

Mà vào lúc này, chỉ còn lại có hai mươi lăm giây!

"Sợ cái gì?" Kim Điển cười lạnh một tiếng.

Những người kia e ngại, không có nghĩa là hắn sẽ sợ, cỗ lực lượng vừa rồi mặc dù mạnh mẽ, thế nhưng bất quá cũng chỉ là cấp A đỉnh phong, hắn có thể đánh một trận!

"Để ta giải quyết nàng." Ánh sáng màu vàng trong tay của Kim Điển bắt đầu khởi động, chủ động lao lên ngăn cản Minh Nguyệt, đồng dạng là cấp A đỉnh phong, hắn không sợ một chút nào!

Oanh! Hai người đánh loạn thành một đoàn.

Mà trên mặt đất, chỉ còn lại Trần Phong cùng với vô số thành viên của tổ chức thần bí!

"Trần Phong, những người còn lại ta không thể quản được." Minh Nguyệt truyền đến thanh âm ngưng trọng: "Nhưng nếu ngươi muốn đi, hiện tại ta có thể mang ngươi rời đi, nếu như không nhanh chóng rời đi, chờ Hồn trở về chỉ sợ là không xong..."

Đây là chuyện duy nhất mà hiện tại nàng có thể làm được.

"Không cần." Trần Phong hít vào một hơi thật sâu, dùng ánh mắt lướt qua đám người, trên khuôn mặt lộ ra một nụ cười thản nhiên: "Cô chỉ cần ngăn Kim Điển lại là được, còn lại, cứ giao cho ta."

"Hả?" Minh Nguyệt ngây người một cái.

Giao cho ngươi?! Nói đùa cái gì thế! Đám người còn lại này mặc dù không có cường giả cấp A đỉnh phong, thế nhưng ít nhất phải có hơn 10 cường giả cấp A! Vô số cấp B cùng với cấp C! Coi như là nàng cũng không dám đối mặt chính diện!

Trần Phong có thể lo liệu được hay sao? Nhưng bây giờ cũng không còn bất kỳ một biện pháp nào. Lúc này...chỉ có thể lựa chọn tin tưởng Trần Phong.

Bất quá, trong lòng của Minh Nguyệt đã hạ quyết tâm, nếu như Trần Phong gặp nguy hiểm, trực tiếp mang Trần Phong rời đi là được, nàng cũng không muốn vì khóa nhân duyên mà chết ở chỗ này! Cho nên, nàng mới cố ý kéo dài thời gian.

Trần Phong...thật sự còn biện pháp để đối phó hay sao?

Mà vào lúc này, kèm theo việc Kim Điển giao phong cùng với Minh Nguyệt, những người khác của tổ chức thần bí rốt cục cũng đánh tới, đám người lít nha lít nhít một lần nữa nhào về phía Trần Phong, tràng cảnh nhìn có chút hùng vĩ. Nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, Trần Phong căn bản sẽ không sống quá được ba giây!

Ở trước mặt một đám cường giả cấp A, hắn không hề có lực hoàn thủ! Thế nhưng, Trần Phong lại ở trong đám người, thấy một cái thân ảnh quen thuộc, cho dù nàng không nhận ra Trần Phong, thế nhưng Trần Phong lại nhận ra nàng.

Nàng tại sao lại ở chỗ này? A, đúng rồi, người mới đến đều sẽ được giao cho các bộ môn khác nhau... hắn thì đi vào bộ nghiên cứu, nàng chắc hẳn là cũng đi vào một cái bộ môn nào đó, cho nên mới xuất hiện ở đây a?

Như vậy...thì mọi chuyện sẽ giao cho cô, bằng hữu của ta, trên khoé miệng của Trần Phong lộ ra một nụ cười tàn nhẫn.

Xoạt! Ánh sáng lưu chuyển, trong tích tắc hắn liền xuất hiện ở bên người của nàng, tung ra sát chiêu.

"Cút ngay!" Diệp Uyển Đồng giật nảy cả mình.

"Thiên huyễn mê hoặc!" Trần Phong nhanh chóng thôi động một loại năng lực trong muôn vàn năng lực của mình.

Thiên Huyễn!

Mê hoặc!

Dùng thực lực bây giờ của Trần Phong thi triển loại năng lực này, uy lực có thể phát huy ra, chỉ là một Diệp Uyển Đồng là căn bản không có cách ngăn cản, gần như trong nháy mắt nàng liền bị mê hoặc, phóng xuất ra lực lượng của mình!

Cỗ sương mù màu hồng phấn đặc thù trong nháy mắt lan tràn ra xung quanh!

Bỏ qua cấp bậc! Bỏ qua phòng ngự! Bỏ qua hết thảy! Bởi vì cái năng lực này không hề có một chút sát thương nào!

Xoạt! Gần như trong nháy mắt cỗ sương mù màu hống phấn này lan tràn ra, đám người đang muốn xông tới bỗng nhiên ngây người, dừng bước chân lại.

Mà vào lúc này, thời gian đếm ngược, chỉ còn có hai mươi giây!

Như vậy...trên khoé miệng của Trần Phong lộ ra một nụ cười tàn nhẫn: "Các thành viên của tổ chức thần bí, hãy cảm thụ khoái cảm đi!"

Xoạt! Trần Phong một lần nữa thôi động Thiên Huyễn, lựa chọn một loại năng lực tăng cường hiệu quả!

Thực lực của Trần Phong hiện tại đã có thể sánh ngang được với cấp B!

Mà bây giờ, trải qua năng lực tăng cường hiệu quả của hắn, phối hợp với năng lực kinh khủng do Diệp Uyển Đồng thi triển ra, càng là trong nháy mắt đem hết thảy gen chiến sĩ cấp B bao trùm, bị nhấn chìm bên trong sương mù màu hồng, coi như là một số cường giả mạnh mẽ cấp A, cũng nhận phải một chút ảnh hưởng.

"Cỗ khí tức này có chút không đúng..."

"Cẩn thận!"

"A... có đồ vật gì đó đang đâm vào mông của ta!"

"Cút ngay!"

"Đừng đụng vào ta!"

Đám người trong nháy mắt trở nên hỗn loạn.

Bên trong cỗ sương mù màu hồng phấn kinh khủng, có một đám người đang lâm vào sự hỗn loạn, cho dù có một ít người duy trì được lý trí, vẫn y nguyên bị những người khác quấn lấy.

Trước cửa của phòng thí nghiệm, diễn ra một cảnh tượng kinh thiên.

Mặc dù lợi dụng Diệp Uyển Đồng, nhưng cũng coi như là người quen, Trần Phong đang chuẩn bị đưa nàng thoát ra bên ngoài, sau đó hắn trông thấy nàng dường như căn bản không nhận phải bất kỳ một ảnh hưởng gì, sau đó mới nhớ tới, cỗ sương mù màu hồng phấn này là lực lượng của nàng, cho nên nàng sẽ không bị ảnh hưởng đến, nhưng cái bộ dáng hiện tại này của nàng...

Hưởng thụ? Nhìn vẻ mặt hưng phấn của Diệp Uyển Đồng, trên khoé miệng của Trần Phong hơi hơi run rẩy.

Xem ra không cần phải để ý đến nàng, Trần Phong khẽ lắc đầu.

"Không sai biệt lắm." Trần Phong thấp giọng nói ở trong lòng.

Nhìn giá trị may mắn trong cơ thể đang không ngừng giảm xuống, Trần Phong biết, Hồn đã sắp tới!

Mặc dù muốn ảnh hưởng đến hiện thực sẽ tiêu hao rất nhiều giá trị may mắn, thế nhưng nếu mục tiêu chỉ là thực hiện một số cơ hội, Trần Phong sẽ có thể dễ dàng tạo ra "đòn bẩy"! Cho nên, hắn chỉ cần một chút giá trị may mắn liền có thể khiến cho lộ trình trở về của Hồn trở nên dài hơn!

Tiêu hao 50 điểm giá trị may mắn, tác dụng: kéo dài thời gian Hồn trở về thành gấp đôi.

Đương nhiên, về phần tỷ lệ móc nối giữa đường đi và thời gian là như thế nào, Trần Phong cũng không rõ ràng lắm.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.