Chương trước
Chương sau
Phong bế

Phong bế

Đột nhiên có một đoàn lửa bồng bềnh đánh tới.

"Muốn dùng thứ này để công kích chúng ta?" Một người cười to, nhanh chân bước về phía trước.

Mà vào lúc này, một người chợt nhớ tới lời nói của người vừa mới chạy trốn kia, sắc mặt liền biến hóa, không một chút do dự nào lấy một quả cầu màu đỏ nào ném ra.

HƯU...U...U...U...U! Quả cầu màu đỏ bay về hướng Mai lão, mhưng mà khiến cho người ta hoảng sợ chính là, vào thời điểm quả cầu màu đỏ va chạm với đoàn lửa, lại bị chôn vùi trên không trung! Quả cầu màu đỏ ẩn chứa năng lượng thật lớn này, vậy mà lại không có tác dụng!

"Làm sao có thể?" Lần này tất cả mọi người đều biến sắc.

Nói đùa cái gì vậy! Đây chính là quả cầu màu đỏ ẩn chứa một kích toàn lực của cường giả cấp A! Cứ như vậy không có một dấu hiệu gì bị chôn vùi?

Vù! Đoàn lửa vẫn nhẹ nhàng đánh tới.

"Trốn!" Đội trưởng hạ lệnh không một chút do dự.

Nhưng người lỗ mãng đi lên lúc đầu, thì không kịp trốn, đoàn lửa kia chạm vào cánh tay của hắn, hỏa diễm kinh khủng bắt đầu bùng cháy.

Không có cách nào phòng ngự! Không có cách nào tiêu diệt! Ngọn lửa không ngừng lan tràn...

Phốc! Đội trưởng vội vã chém cánh tay của người này xuống!

"Đi!" Đội trưởng một tiếng gào thét.

Xoạt! Một cỗ năng lượng kinh khủng chấn động, tốc độ của tất cả mọi người tăng vọt, nhanh chóng rời đi khỏi nơi này, mà vào lúc này, bọn hắn cũng rốt cuộc đã biết, người chạy trốn lúc trước vì sao lại không có tay! Ngọn lửa này...mọi người lộ ra vẻ mặt tái xanh.

Trốn! Bọn hắn không biết chạy trốn bao nhiêu lâu, mới có thể thoát ra phạm vi hỏa diễm.

"Lại có năng lực tăng cường tốc độ sao?" Mai lão cảm thấy rất là ngoài ý muốn, chợt lắc đầu, không quan trọng, những người này cuối cùng cũng chỉ là pháo hôi, sớm muộn cũng sẽ chết trong tay của gã, bất quá, bọn hắn cũng đã nhắc nhở gã một chút.

"Cũng không nên để cho các ngươi chạy thoát a." Mai lão tự lẩm bẩm.

Ô...ô...n...g —— Trong tay gã bắn ra một đoá hoa mai.

HƯU...U...U...U...U! Hoa mai phiêu đãng, đoá hoa mai đặc thù được tạo thành bằng hoả diễm này nhẹ nhàng bay đi, phương hướng chính là ở dưới chân núi, chính là địa phương có cái quán nhỏ kia!

Mà vào lúc này, truyền thuyết về Mai lão cũng được mọi người hoảng sợ kể với nhau.

"Có nghe nói hay không, ở trong dãy núi Bỉ Ngạn có một sát nhân cuồng ma."

"Hả?"

"Chính là cái tên Mai lão một mực khiêng Sơn Hải Thú trở về đổi quả cầu màu đỏ đó à?."

"Trời ạ, gã điên rồi à?"

"Không biết."

"Nghe nói thực lực của gã cực kỳ kinh khủng, ngay cả mấy cường giả cấp A cấp cao cũng đều không phải là đối thủ của gã, vừa đối mặt liền ba chết một tàn phế, chỉ có một người miễn cưỡng chạy trốn được."

"Là thật hay giả?"

Đám người cảm thấy rung động, bọn hắn vốn là không tin, thế nhưng khi không ngừng có người chạy ra báo tin, bọn hắn rốt cục cũng tin.

Dù sao cũng là cường giả cấp A, có rất nhiều lá bài tẩy chạy trốn, cho dù là Mai lão cũng không có cách nào đuổi kịp, cho nên chắc chắn sẽ có cá lọt lưới.

Thế là, một người, hai người, ba người...hết thảy đều biết sự tồn tại của Mai lão! Bọn họ cũng đều biết ở sâu bên trong dãy núi Bỉ Ngạn, có một ma đầu sát nhân kinh khủng!

"Gã có thực lực như thế nào?" Có người không cam tâm, mong muốn đánh lén.

"Đoán chừng kém nhất cũng là cấp A đỉnh phong." Một người trốn về được nói.

Đám người liếc mắt nhìn hắn, ừm, cấp A cao cấp, ở đây cũng đã được tính là cường giả, thế nhưng hắn lại không chống nổi một hiệp ở trong tay của Mai lão.

"Có lẽ, chúng ta nên liên hợp lại?" Có người đề nghị.

"Phạm vi công kích hoả diễm của gã cực lớn, hiệu quả đánh một người và một đám người là giống nhau." Người kia cười khổ.

Đám người bỗng nhiên yên lặng, đánh hội đồng cũng không được sao?

"Loại chiêu số kinh khủng này, khẳng định là sẽ có hạn chế chứ? Ví dụ như một ngày một lần, hoặc là thời gian làm lạnh rất lâu." Có người bỗng nhiên nói.

Nhưng mà người kia lại im lặng, hạn chế cái quỷ gì! Cái tên ma đầu kia cho đến bây giờ, căn bản là chưa hề ngừng công kích lại đấy!?

Ngọn hoả diễm kia dường như vĩnh viễn không có điểm dừng, năng lượng của gã dường như cũng là vô cùng vô tận, hỏa diễm mãi mãi không tắt, từ lúc đầu cho đến bây giờ, ngay cả một khắc cũng không đình chỉ!

"Một mảnh ánh sáng màu đỏ kia, dường như chính là do hoả diễm tạo ra." Một người nhìn lên bầu trời nói.

Đám người liếc nhìn, liền cảm thấy ớn lạnh, vì sao lại như thế? Cái tên gia hỏa gọi là Mai lão này, tại sao lại kinh khủng đến tình trạng như thế?!

"Đi thôi, mục tiêu của gã hẳn là Sơn Hải Thú còn nhỏ, chúng ta rời đi là được." Có người lựa chọn từ bỏ.

"Các ngươi cứ như vậy cam tâm hay sao?"

"Không cam tâm thì lại như thế nào?"

"Hừ, ta đi gọi sư huynh của ta đến đây, sư huynh của ta đồng dạng cũng là cấp A đỉnh phong, ta ngược lại muốn xem xem, đường đường là cấp A đỉnh phong, lại đi đồ sát chúng ta là có ý gì?!"

"Sư phụ ta cũng là cấp A đỉnh phong." Một người khác phụ hoạ.

Ngoại trừ những người đi qua đường, ở đây cũng có rất nhiều người có bối cảnh lớn. Bởi vậy, có rất nhiều người quyết định, gọi một cường giả cấp A đỉnh phong tới đây tiếp viện, nghĩ tới đây, đám người liền nhanh chóng rời khỏi dãy núi Bỉ Ngạn. Vô luận là đi gọi cứu viện cũng tốt, rời đi cũng được, tóm lại là đều đi về hướng lối ra.

Chỉ có điều là chờ bọn hắn đi đến lối ra, lại hoảng sợ phát hiện ra, ở chỗ lối ra của dãy núi Bỉ Ngạn, có một đoàn hoả diễm quen thuộc đang trôi nổi ở đó, phong bế lối đi ra ngoài!

"Cái đó là..."

"Đáng chết, lại là loại hỏa diễm kia!"

"A a a, cái tên khốn kiếp này hẳn là muốn đuổi tận giết tuyệt?"

Đám người cảm thấy hoảng sợ, giờ khắc này, bọn hắn mới chính thức cảm nhận được sự hoảng hốt, đường, đã bị phong lại! Bọn hắn đã không còn đường thối lui!

"Sợ cái gì?"

"Ai không có át chủ bài? Cùng lắm thì đồng quy vu tận!"

Đám người nghiến răng nghiến lợi nói.

Mà vào giờ khắc này, có rất nhiều người lưu lại ở chân núi còn chưa biết chuyện gì đang xảy ra, nhưng mà sau khi hiểu rõ, cũng cảm thấy hoảng sợ, thế mới biết, trong dãy núi Bỉ Ngạn rốt cuộc đã phát sinh ra chuyện gì!

"Vị chế tác sư vinh dự kia đâu?" Có người bỗng nhiên hỏi.

"Ở nơi đó." Một người khác chỉ vào cái quán nhỏ ở phía xa, ở phía trên treo một cái bảng hiệu.

"Đang khôi phục tinh thần lực ở bên trong, xin chớ quấy rầy, đại khái cần ba mươi phút, sau khi khôi phục, có thể vì mọi người chế tác gen tốt hơn, tạ ơn."

Người kia: "..."

Khôi phục tinh thần lực sao? Ngẫm lại dường như chế tác sư sau khi liên tục chế tác xác thực cũng cần nghỉ ngơi, cũng không nên quấy rầy. Chỉ có điều là đám người đang rất lo lắng nhìn vào trong chỗ sâu dãy núi Bỉ Ngạn.

"Thử một chút xem có thể tiêu diệt được ngọn lửa này hay không."

"Đúng, lão gia hỏa kia không có ở đây, ngọn lửa này chỉ dùng để phong bế lối ra, chúng ta có thể thử nghiệm một chút, dùng đồ vật gì để tiêu diệt ngọn lửa này!" Có người nói.

"Tốt." Ánh mắt của mọi người sáng lên.

Thế là đủ loại năng lực được bắt đầu phóng thích.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.