Chương trước
Chương sau
Các ngươi đã quên mất một vật?

Các ngươi đã quên mất một vật?

"Cuối cùng...mấy cái bí kỹ dung hợp 6 tinh này, sẽ có khả năng đều thuộc về ngươi." Bọn hắn nói hết sức thành khẩn.

Trần Phong suy nghĩ một chút, m* nó, một đạo lý thật tốt, hắn thế mà không có lý do gì để phản bác!

Trần Phong có muốn bí kỹ dung hợp 6 tinh hay không? Hắn nhất định phải có a! Đây chính là bí kỹ dung hợp 6 tinh! Hơn nữa còn có tới 5 phần!

Ngẫm lại đi, một phần bí kỹ dung hợp 6 tinh đã có thể khiến cho một đám cấp A điên cuồng, năm phần bí kỹ dung hợp 6 tinh, có thể khiến cho bọn hắn ngay cả mạng cũng không cần! Lần sự kiện dãy núi Bỉ Ngạn này, còn nhìn không ra hay sao? Thứ này quá quý giá!

Nếu có cơ hội, Trần Phong tự nhiên cũng sẽ không bỏ qua, nguyên kế hoạch của hắn, cũng là rời đi trước, sau đó quay đầu lại bắt một vài con Sơn Hải Thú còn nhỏ trở về đấy.

Dù sao thì thời gian làm lạnh của Tru thần cũng quá dài, chỉ thích hợp với việc đơn đấu, những người ở trước mắt này, chỉ cần một người đối kháng chính diện với hắn, một người khác tiến hành đánh lén ám sát, Trần Phong tuyệt đối không phải là đối thủ!

Bởi vì biểu hiện vừa rồi của Trần Phong quá kinh khủng, ngược lại đã khiến cho bọn hắn sợ hãi, cho nên...bọn hắn mới dự định liên hợp lại để xử lý Trần Phong!

"Thật là xui xẻo." Trần Phong chỉ tưởng tượng thôi liền cảm thấy nhức đầu.

"Ta là ân nhân cứu mạng của các ngươi đấy." Trần Phong thở dài.

"Chúng ta biết, cho nên, sau khi ngươi chết, hằng năm chúng ta sẽ đến thắp hương, dựng cho ngươi một cái đền thờ." Có người thành khẩn nói ra.

Trần Phong: "..."

Thật sự là quá có thành ý nha!

"Thật có lỗi." Bọn hắn liếc nhìn nhau, hiện tại là thời khắc yếu đuối nhất của Trần Phong, bọn hắn cũng chỉ có thể vào lúc này mới dám ra tay!

Tru thần! Sau khi phóng thích xong loại năng lực này sẽ tiêu hao hết thảy năng lượng! Hơn nữa...trong một thời gian ngắn căn bản sẽ không có khả năng khôi phục! Cho nên, đây là cơ hội duy nhất của bọn hắn.

Điểm này, bọn hắn biết, Trần Phong cũng biết, Trần Phong hiện tại, vừa mới đánh xong cùng với Mai lão, gần như đã ở vào trạng thái kiệt sức, không còn một chút sức chiến đấu nào! Bọn hắn nếu như ra tay, Trần Phong chắc hẳn phải chết không thể nghi ngờ!

"Cần khởi động Quầng sáng may mắn hay không?" Linh mở miệng hỏi.

Nàng đã nhìn thấy mối nguy trước mắt của Trần Phong, giá trị may mắn vẫn còn một ít, mặc dù không nhiều, thế nhưng nếu như mở ra toàn bộ, có lẽ sẽ có thể dẫn đến một số chuyện ngoài ý muốn! Có lẽ sẽ có một con đường sống.

"Không cần." Trần Phong cự tuyệt, mà vào lúc này đây, Trần Phong chợt nghe thấy ở phía sau có động tĩnh, nhìn lại, ở phía sau đã có người xuất hiện, ngăn chặn đường lui duy nhất của Trần Phong.

"Cho nên..." Trần Phong bỗng nhiên nói: "Các ngươi muốn đối thoại với ta, chính là vì muốn kéo dài thời gian, khiến cho tên kia phong toả đường lui, không cho phép ta chạy trốn?"

"Đúng thế." Những người này cũng không phản bác.

"Thật sự là cẩn thận đấy." Trần Phong thở dài.

"Thật có lỗi." Bọn hắn chuẩn bị ra tay rồi.

Ô...ô...n...g —— Hào quang nhàn nhạt ngưng tụ.

"Gặp lại." Bọn hắn đánh về phía Trần Phong.

"Ài." Trần Phong bỗng nhiên thở dài nói: "Các ngươi tính toán thời cơ rất đúng, chỉ có điều là các ngươi không cảm thấy mình đã quên đồ vật gì rồi hay sao?"

"?" Bọn hắn có một chút mê hoặc.

"Hiện tại ta đúng là không có nhiều lực lượng, coi như các ngươi có kéo dài nhiều thời gian hơn, ta cũng không khôi phục được bao nhiêu lực lượng, ngay cả năng lượng thi triển đao gió cũng không đủ."

"Thế nhưng..." Trần Phong bỗng nhiên móc ra một đồ vật quen thuộc nói: "Các ngươi có phải hay không đã quên đi cái đồ chơi này?"

Xoạt! Sắc mặt của mọi người đại biến!

"Đi!" Tất cả mọi người hoảng sợ chạy trốn.

Bọn hắn quá mức sợ hãi sự mạnh mẽ của Trần Phong, quá mức để ý đến việc Trần Phong hiện tại không có năng lượng, lại quên mất đồ vật mà Trần Phong đã chế tác ra——Quả cầu màu đỏ!

"Ta còn định lưu lại một ít để dùng trong tương lai." Trần Phong thở dài.

HƯU...U...U...U...U! Hắn tiện tay ném quả cầu màu đỏ trong tay ra.

Oanh! Vầng sáng kinh khủng nổ tung! Vì vây công Trần Phong, những người này áp sát quá gần! Vì muốn xử lý Trần Phong, những người này thậm chí còn đem không gian chung quanh phong toả! Mà bây giờ, những cái này đã trở thành bùa đòi mạng của bọn hắn.

Oanh! Mặt đất rung động, từng tiếng kêu thảm thiết quanh quẩn trong thiên địa.

Đối với những người có ý đồ ra tay với ân nhân cứu mạng này, Trần Phong cũng không có một chút khách khí nào, ném ra từng quả cầu màu đỏ, giết chết từng tên một! Rất lâu sau, dãy núi Bỉ Ngạn mới trở nên yên tĩnh.

"Đây mới là kết thúc." Trần Phong lộ ra vẻ tươi cười, nhìn về phía một vài bóng người ở phương xa.

Không phải tất cả mọi người đều là người xấu, cũng có người bởi vì Trần Phong đã cứu bọn hắn, cho nên không có ý định ra tay, mặc dù không có cứu Trần Phong, thế nhưng cũng không có mặt mũi đi tới vây công.

"Các ngươi có muốn giết ta hay không?" Trần Phong phất phất tay.

Xoạt! Những người kia lộ ra vẻ mặt trắng bệch, lắc đầu cấp tốc rời đi.

"Sợ cái gì chứ." Trần Phong bĩu môi, hắn có chút mệt mỏi dãn gân cốt một cái, ở dưới chân, là thi thể của một gen chiến sĩ cấp A.

Vào giờ phút này, ở dưới chân núi Bỉ Ngạn, chỉ còn lại một mình hắn! Chung quy hắn mới là người còn sống đến cuối cùng.

"Mục tiêu của chuyến này xem như đã hoàn thành." Trần Phong lộ ra vẻ tươi cười: "Như vậy tiếp theo là thu hoạch ngoài ý muốn."

Ví dụ như ——tài sản ở trên người của mấy chục gen chiến sĩ cấp A này!

Ví dụ như —— Sơn Hải Thú còn nhỏ ở bên trong dãy núi Bỉ Ngạn!

Trải qua sự săn giết của đám gen chiến sĩ này, hiện tại hắn đi thu hoạch Sơn Hải Thú còn nhỏ, dường như sẽ càng dễ dàng hơn rồi? Ban thưởng nhiệm vụ của Mai lão, có lẽ sẽ có cơ hội cầm tới!

Nghĩ tới đây, Trần Phong liền trở nên hưng phấn, mấy phần bí kỹ dung hợp kia, hắn nhất định phải lấy được!

Chỉ có điều là vào thời khắc này Trần Phong còn không biết, sau khi những người kia rời đi, hắn đã trở thành truyền thuyết! Hết thảy mọi chuyện phát sinh ở bên trong dãy núi Bỉ Ngạn, trải qua miệng lưỡi của bọn hắn, truyền đến Gen Công Hội, truyền đến các thế lực lớn, truyền lên trên mạng! Toàn bộ thế giới, xôn xao thành một mảnh!

Dãy núi Bỉ Ngạn...chân chính biến thành cấm địa! Mà Trần Phong cũng đã trở thành tồn tại truyền kỳ!

- --

Tại Gen Công Hội, bầu trời vẫn rất u ám.

"Các ngươi nghe nói gì hay chưa."

"Trần Phong sao?"

"Đúng đúng đúng, nghe nói cái tên này ở trong dãy núi Bỉ Ngạn giết rất nhiều người, miểu sát vô số cường giả cấp A, ngay cả Mai lão có thực lực cấp A đỉnh phong cũng bị hắn xử lý!"

"Oa, hung tàn như vậy?"

"Đúng vậy a, ta nhớ được vào thời điểm ta trợ giúp hắn hoàn thành nhiệm vụ, thực lực của hắn còn rất yếu... Lúc kia, bầu trời vẫn là màu xanh lam, lúc kia, Trần Phong còn rất trẻ..."

Một người dùng ngữ khí hồi ức giảng giải cuộc gặp bất ngờ giữa hắn cùng với Trần Phong.

"Nói nhảm, hiện tại Trần Phong vẫn còn rất trẻ đấy?" Một người bĩu môi cắt ngang lời của hắn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.