Chương trước
Chương sau
Có còn cái khác không?

Có còn cái khác không?

Ừm, chính là hắn! Đương nhiên lý do chủ yếu nhất là gã chỉ có được tư liệu của Tần Hải!

Thậm chí là tư liệu về Tần Hải, đều có thể tìm thấy được rõ ràng ở trên mạng, ngược lại người tên là Vương Dao kia lại trống rỗng, khiến cho gã có một chút bận tâm, mới lựa chọn Tần Hải. Nghe nói cái tên Tần Hải là chiến hữu của Trần Phong, hai người đã liên hợp với nhau chấp hành qua vô số lần nhiệm vụ, gắn bó sinh tử vô số lần, Trần Phong thậm chí vì Tần Hải đã đi đến Băng Hải Tuyết Nguyên...

"Tần Hải...hừ." Mai lão hừ lạnh một tiếng.

"Mở!" Tổ hợp ba đóa hoa mai trước mắt, hình thành một cái vòng xoáy, hai mắt của Mai lão như điện, dự định vượt qua hư không, trực tiếp tìm tới chỗ của Tần Hải!

Xoạt! Ánh sáng lưu chuyển, ý chí của Mai lão kèm theo hoa mai rơi chầm chậm, rất nhanh đã tìm được chỗ của Tần Hải.

"Tìm được rồi." Mai lão dường như nhìn thấy được một cái hư ảnh nào đó trong hư không.

"Giả thần giả quỷ." Mai lão cười lạnh.

Thực lực của Tần Hải gã có một chút hiểu rõ, nghe nói hắn là bằng hữu sớm nhất của Trần Phong, nhưng mà bởi vì có thực lực quá yếu, sau cùng không thể đi cùng một chỗ với Trần Phong. Mà loại người này...lại là người mà gã cần nhất! Nếu như bắt được hắn, Trần Phong chắc chắn sẽ rất áy náy.

Oanh! Gã trực tiếp bước vào hư không, nhưng mà, vào đúng lúc này, đạo hư ảnh trong hư không kia mở hai mắt ra, một đạo hào quang làm cho người ta sợ hãi toả ra, một cỗ lực lượng đáng sợ bỗng nhiên buông xuống, giống như ác ma vực sâu!

"Oanh!" Tâm thần của Mai lão chấn động kịch liệt.

Phốc! Gã phun ra một ngụm máu, gã thậm chí không kịp phản ứng, ý chí liền bị xoắn nát, bị thương nặng trở về!

"Đó là cái gì..." Mai lão lộ ra vẻ mặt hoảng sợ, vừa rồi trong cái nháy mắt đó, gã cho là mình đã nhìn thấy được tử thần!

Đạo hư ảnh kia...Tần Hải rốt cuộc là ai?! Mai lão kinh sợ.

Vốn gã còn tưởng đây là một sự tình đơn giản, dường như đã trở nên vô cùng phiền phức, Tần Hải...Mai lão nuốt một ngụm nước bọt, sau cùng chỉ có thể từ bỏ. Gã không biết mình đã nhìn thấy cái gì, có lẽ là người bên cạnh Tần Hải, hoặc là một người khác nào đó, tóm lại việc muốn bắt Tần Hải đã trở thành một chuyện không có khả năng!

"Đổi một người khác!" Mai lão cắn răng.

Người trọng yếu bên cạnh Trần Phong vẫn còn vài người, thế nhưng Mai lão vẫn đặt sự chú ý lên trên người của Vương Dao.

Cô gái này...gã đã điều tra một thoáng, vẫn là trống rỗng, tin tức của cô gái này, vô luận là tìm kiếm ở đâu cũng không có, nhìn qua giống như chỉ là một cô gái bình thường, dường như là chị gái bạn học của Trần Phong? Chỉ có một chút ít tin tức này, tin tức có thể tra được trên mạng về cô gái này, đúng là lác đác không có mấy.

"Nếu không có bao nhiêu tin tức, thì chắc hẳn chỉ là một người bình thường." Mai lão nhẹ nhàng thở ra một hơi.

Xoạt! Gã một nữa mở ấn ký hoa mai ra.

Ô...ô...n...g —— Lực lượng linh hồn tản ra, ý chí của gã xỏ xuyên qua hư không, trực tiếp khóa chặt vào vị trí của cô gái gọi là Vương Dao kia, thần hồn phiêu nhiên đáp xuống phụ cận.

Vương Dao... gã đi về phía trước, rốt cục cũng nhìn thấy cô gái kia, chỉ có điều khiến cho gã có một chút ngoài ý muốn chính là, cô gái này nhìn qua chỉ có 15, 16 tuổi! Rất thanh thuần đáng yêu, dường như đang an tĩnh ngủ say, đẹp đến mức làm cho người ta ngây ngẩn.

"Đang ngủ sao..." Mai lão bỗng nhiên có một chút thương hại.

Trần Phong giấu diếm hết thảy tin tức về cô gái này, là bởi vì để bảo vệ cô ta hay sao? Ài, đáng tiếc.

"Ngươi là ai?" Mai lão thở dài dường như đã làm nàng kinh động, nàng mở hai mắt ra, bình tĩnh nhìn gã.

"Thật có lỗi." Mai lão thở dài, nếu có thể, gã cũng không muốn phá hư loại ý cảnh xinh đẹp này, thế nhưng hết sức đáng tiếc, vì thực lực của gã, gã tuyệt đối phải bắt cô gái này!

Thương hại? Không tồn tại! Gã vươn tay, một đóa hoa mai hoả diễm khoan thai thổi tới.

Ô...ô...n...g —— Đóa hoa mai hoả diễm thổi tới Vương Dao, mà Vương Dao dường như chỉ lẳng lặng nhìn, hoàn toàn không cảm giác được mối nguy hiểm, chuyện này khiến cho ngay cả Mai lão cũng cảm thấy có một chút tàn nhẫn.

Ài. Mai lão thở dài một tiếng, sau đó liền nhìn thấy đóa hoa mai hoả diễm rơi lên trên người của cô gái, sau đó cô gái liền tò mò vươn bàn tay nhỏ tóm nó vào trong tay.

"Ngọn lửa này, hết sức thần kỳ nha." Vương Dao kinh ngạc nhìn hỏa diễm ở trong tay.

?????? Mai lão liền lộ ra vẻ mặt phát mộng!

Thần... thần kỳ? Chờ một chút, tại sao đoá hoa mai hỏa diễm lại không gây ra tổn thương cho cô ta? Coi như gã không sử dụng cường độ hoả diễm cao nhất, chỉ để vây khốn cô ta, thế nhưng cũng không thể nào không gây ra một chút sự tổn thương nào chứ! Hơn nữa...từ lúc nào mà cô ta cũng có thể điều khiển hoa mai hỏa diễm rồi?

"Trở về!" Mai lão quát to một tiếng, gã muốn thu lại đoá hoa mai hỏa diễm ở trong tay của Vương Dao, nhưng mà đoá hoa mai hỏa diễm dường như khi rơi vào trong tay của nàng, thì đã biến thành của nàng, cũng không tiếp tục tiếp nhận sự khống chế của Mai lão!

"Đáng chết!" Mai lão cảm thấy tê dại cả da đầu! Gã cảm giác được có một chuyện bất khả tư nghị đang phát sinh, có lẽ...

"Oanh!" Trong tay của gã toả ra một đoàn hoả diễm rực rỡ hơn, gã không có một chút do dự nào ném đoá hoa mai hỏa diễm mạnh nhất về phía Vương Dao, sau đó trơ mắt nhìn đoá hoa mai hỏa diễm mạnh nhất có thể tung hoành bên trong dãy núi Bỉ Ngạn này, lại rơi vào trong tay của Vương Dao, cũng không còn cách nào động đậy.

??? Mai lão lần này đã thật sự bối rối, vô hiệu?! Thế mà thật sự vô hiệu?

"Ngọn lửa này..." Vương Dao kinh thán không thôi.

Ô...ô...n...g —— Kèm theo một tiếng kêu khẽ, đóa hoa mai hỏa diễm kia trong nháy mắt liền bị Vương Dao hấp thu, sau đó, Vương Dao nghiêng đầu sang một bên suy nghĩ, dùng hai bàn tay nhỏ chà xát với nhau.

Xoạt! Một đoàn lửa nhỏ xuất hiện, đoá hoa hoả diễm kia, vậy mà giống như đúc cùng với hoa mai hỏa diễm của Mai lão!

"Đây là..." Ánh mắt của Mai lão bỗng nhiên trở nên kinh hãi, đối phương vẻn vẹn chỉ cướp đoạt hai đóa hoa mai hỏa diễm, vậy mà có thể tự mình làm ra một đóa hoa mai hỏa diễm khác?! Có trời mới biết, đây chính năng lực mà gã tốn mười năm mới có thể dung hợp ra a!

Đến cùng đã xảy ra chuyện gì? Cô gái này đến cùng là ai? Mai lão có cảm giác não của gã đã bị hỏng mất.

"Cám ơn." Vương Dao cảm tạ, tò mò nhìn gã hỏi: "Còn có loại hoả diễm nào khác hay không?"

Mai lão lộ ra vẻ mặt kinh sợ, gã có một cảm giác, gã đã bị một lần nhục nhã lớn nhất từ trước tới nay!!! Cùng với sự kinh sợ!!! Cô gái ở trước mắt của gã này, dường như là ác ma vừa mới bò ra từ trong địa ngục.

Gã có một loại cảm giác, tất cả những năng lực của gã, dường như cũng vô hiệu ở trước mắt của cô gái này!

"Không có... không có." Mai lão liên tục khoát tay.

"Ồ, vậy thì cho ngươi cái này, có qua có lại nha." Vương Dao tiện tay vung lên.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.