Chương trước
Chương sau
Mục gia phẫn nộ

Mục gia phẫn nộ

Xoạt! Mấy người đồng loạt nhìn về phía tiểu hoàng tử Yêu tộc, ánh mắt không tự chủ rơi xuống phía dưới.

"Các ngươi...muốn làm gì?" Tiểu hoàng tử Yêu tộc che hạ thể, ngồi dưới đất run lẩy bẩy, hắn có cảm giác mình so sánh cùng với những nhân loại trước mặt này, mới là một sinh vật yếu ớt, những nhân loại đáng này sợ, mới thật sự là yêu ma!

"Khà khà khà..." Âm thanh hèn mọn vang lên.

Có một gen chiến sĩ khôi ngô đem tiểu hoàng tử kéo vào trong bóng tối...

- --

Tại Cổ tộc, ở nơi truyền thừa, bỗng nhiên có một cơn mưa nhỏ tí tách.

Những cường giả đang tu luyện bên trong đột nhiên bừng tỉnh, dùng ánh mắt ngạc nhiên nhìn lên trên bầu trời, nếu như bọn hắn nhớ không lầm, lần trước xuất hiện cơn mưa nhỏ này, là vào thời điểm vị sư tỷ kia ngã xuống? Mà lần này...

Oanh! Nơi truyền thừa lay động, có một người cấp tốc phóng tới từ đường, ở nơi đó, tên của một người đã vĩnh viễn biến thành màu xám.

Lữ Hồn...ánh sáng màu xanh lục đã bị dập tắt.

"Là ai..." Thanh âm trầm thấp mà khàn khàn truyền đến.

"Bọn hắn đã chết." Ánh mắt của một người nhìn xuyên qua hư không, thấy được một màn mấy người Cẩu Lực đánh giết Lữ Hồn, nói: "Ân oán luân hồi, dư nghiệt hơn mười năm trước bị Lữ Hồn diệt đi, đã trở về đồng quy vu tận cùng với gã."

Đám người im lặng, đồng quy vu tận...loại ân oán tình thù này, khiến cho những người như bọn hắn cũng đều không có cách nào báo thù!

"Ngay cả lời cầu cứu cũng không phát ra được hay sao?"

"Không có."

Đám người thở dài một tiếng, Lữ Hồn quá mức quật cường, đoán chừng đến chết cũng không nguyện ý cầu cứu bọn họ?

"Cần gì chứ." Đám người khổ sở.

Vì cái gì bỗng nhiên biến thành như thế? Vô số năm qua, ở nơi truyền thừa chưa bao giờ chết qua bất luận một kẻ nào, nhất là vài vị bọn hắn, vốn đã đứng tại tầng cao nhất trong chuỗi thức ăn, nhưng mà bây giờ, thế mà liên tục tổn thất hai vị...

Một sư tỷ, một Lữ Hồn!

"Người giết chết sư tỷ, đã tìm được hay chưa?" Trong mắt của Mục gia loé lên hàn quang.

"Tìm được rồi, người này tên là Vương Dao, ngày đó đã một mình đi đến chỗ sư tỷ ở, tiêu diệt tất cả mọi người... sau đó, nàng dường như đã biến mất." Một người thấp giọng nói.

"Biến mất?" Mục gia tản ra sát ý nồng đậm.

"Đúng thế, vô luận chúng ta tìm kiếm như thế nào, cũng không thể truy tìm được dấu vết của nàng, tiểu cô nương kia dường như đã bốc hơi khỏi nhân gian."

Oanh! Nơi truyền thừa lấp lóe ánh chớp.

Sát ý của Mục gia gần như không có cách nào đè nén.

Lữ Hồn còn chưa tính, gã đồng quy vu tận cùng với địch nhân, không có kẻ địch, thế nhưng mà sư tỷ... lại bị người ta đuổi giết, tiêu diệt ngay trước mắt bọn hắn!

Mà bọn hắn, thậm chí ngay cả người cũng không thể tìm tới?!

"Các ngươi đều là người mạnh nhất trong từng lĩnh vực!" Mục gia hằm hằm nhìn bọn hắn.

"Không thể trách bọn họ." Một vị trẻ tuổi bỗng nhiên mở miệng nói: "Tiểu cô nương kia biến mất, đoán chừng là có quan hệ cùng với Trần Phong."

"Trần Phong?" Mục gia tỉnh táo trở lại, gã không phải là lần đầu tiên nghe được cái tên này, thậm chí có thể nói là rất quen thuộc. Năm đó vào thời điểm Trần Phong dùng tên giả Vương Phong tiến vào tổ chức thần bí, gã còn tiếp xúc qua!

Cái tên tiểu tạp chủng đáng chết này!!!

"Vương Dao là bạn gái của hắn, nàng có thực lực mạnh mẽ, cũng là Siêu cấp A, kể từ khi sự kiện sư tỷ xảy ra, Vương Dao liền biến mất! Cho nên...chúng ta hoài nghi, lần này lại là thủ bút của Trần Phong." Người tuổi trẻ kia nói ra.

"Trần Phong..." Đám người đọc thầm cái tên này.

Nếu như nói bọn hắn đối với kẻ nhân loại nào có ấn tượng sâu nhất, cũng chỉ có Trần Phong! Cái tên gia hỏa này, ở Cổ tộc bọn hắn coi như cũng là một dạng tồn tại như yêu nghiệt!

"Sư phụ còn chưa xuất quan hay sao?"

"Chưa."

"Có thể giết chết Trần Phong hay không?"

"Không thể, hắn bây giờ cơ hồ được nhân loại coi là chí bảo, tất cả mọi người đều đang ra sức bảo vệ hắn, mong muốn tiêu diệt Trần Phong, đoán chừng phải vận dụng toàn bộ lực lượng Cổ tộc mới được!" Người trẻ tuổi trầm ổn nói ra.

Mong muốn tiêu diệt Trần Phong...rất khó khăn! Người trẻ tuổi này đã từng thử tiêu diệt Trần Phong, nhưng lại bị một cỗ lực lượng thần bí nhìn không thấy ngăn cản, hắn biết, trên người của Trần Phong, chắc chắn có được một bí mật nào đó!

"Nói Tần Hải, nhanh chóng tiêu diệt phản loạn Cổ tộc."

"Nhân loại...chúng ta không thể bỏ mặc không quan tâm." Một thân ảnh nhàn nhạt quanh quẩn trong thiên địa nói.

"Bây giờ nhân loại không phải là vấn đề..." Người trẻ tuổi thở dài: "Mà là Yêu tộc, vị Yêu tộc kia bỗng nhiên thức tỉnh, cùng với vị trí Lữ Hồn ngã xuống cực kỳ tương tự, chúng ta suy đoán, Lữ Hồn ngã xuống có thể là có quan hệ cùng với vị Yêu tộc này."

"Rất có thể là Lữ Hồn bị vị Yêu tộc kia đánh cho bị thương nặng, sau đó mới bị cừu nhân nhặt được tiện nghi."

"Yêu tộc..." Trong giọng nói của Mục gia mang theo vẻ xem thường, một dạng chủng tộc như súc sinh kia, vậy mà lại phục sinh rồi?

"Chớ có coi thường bọn chúng." Một người thở dài nói: "Các ngươi chẳng lẽ còn chưa phát hiện ra vấn đề hay sao? Cổ tộc vốn nên cao cao tại thượng, bỗng nhiên bây giờ liền biến thành tứ phía thụ địch, nhân loại, Yêu tộc... nếu như không thể xử lý chuyện này, Cổ tộc sẽ gặp nguy hiểm, cho dù sư phụ chưa bao giờ nói qua cái gì, thế nhưng ta cũng không muốn khi sư phụ xuất quan, lại thấy một cái Cổ tộc bị huỷ diệt!"

Đám người im lặng, đúng như vậy, từ lúc nào, Cổ tộc bỗng nhiên đã biến thành như thế rồi?

"Hãy đề cao cảnh giác đi."

"Chúng ta...thật sự không thể xem thường Yêu tộc cùng với nhân loại."

Tại địa bàn Yêu tộc, bọn chúng đang ăn mừng thắng lợi.

Từ lúc bọn chúng ra đời đến nay, vẫn ở vào thế bị chà đạp, bị Cổ tộc chà đạp, bị nhân loại chà đạp, mà bây giờ, bọn hắn rốt cục cũng mở mày mở mặt, đem đội ngũ do Cổ tộc cùng với nhân loại liên thủ đánh chạy.

"Ha ha ha!" Yêu tộc cuồng hoan, vô số người vây quanh lão yêu tộc, bao quanh vị Yêu tộc khổng lồ kia.

Chỉ có điều là vào ngay lúc này, mặt đất rung động, vị Yêu tộc khổng lồ kia bỗng nhiên mở hai mắt ra.

"Ta...đã trở về!"

Oanh! Tiếng sấm vang rền, ánh mắt đờ đẫn của gã bỗng nhiên trở nên sáng ngời có thần.

Chỉ có điều là vừa mới thức tỉnh, trước tiên liền ngửi thấy cái mùi vị kinh người kia trên người của mình, mũi hơi động một chút, trong chốc lát đã hiểu rõ đã xảy ra chuyện gì.

Xoạt! Gã hướng ánh mắt lợi hại nhìn về phía lão yêu tộc kia nói: "Ngươi thật là lớn mật!"

Oanh! Một tiếng rống to, tiếng sấm vang rền.

"Oanh!" Gã dùng một cánh tay trực tiếp chộp lấy lão yêu tộc, nói: "Ngươi dám dùng loại phương thức này để phục sinh ta! Còn lấy hậu duệ của bản tôn làm chất xúc tác, ngươi thật là lớn mật!" Vị Yêu tộc khổng lồ phẫn nộ rít gào.

Đám Yêu tộc hoảng sợ, chỉ là đòn công kích kinh khủng kia cuối cùng còn chưa rơi xuống, bàn tay to lớn của vị Yêu tộc khổng lồ vào thời điểm rơi xuống trước mặt lão Yêu tộc, dường như gặp phải một lực cản đáng sợ nào đó, cũng không còn cách nào hướng về phía trước.

"Ngươi thật sự cho rằng ta không có chuẩn bị bất kỳ cái gì?" Lão yêu tộc lộ ra vẻ mặt dữ tợn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.