Chương trước
Chương sau
Sủng vật cũng hèn mạt như thế?

Sủng vật cũng hèn mạt như thế?

"Tiểu Ảnh." Linh bỗng nhiên mở miệng.

Hưu! Tiểu Ảnh đã ngủ đông thật lâu bỗng nhiên xuất hiện.

"Ngươi đi giải quyết hắn." Linh dùng một ngón tay chỉ vào tiểu hoàng tử ở bên ngoài.

Hưu! Tiểu Ảnh giật mình một cái liền vọt ra bên ngoài, Linh sau khi mệnh lệnh cho Tiểu Ảnh ra tay, cũng không để ý đến nữa, một lần nữa bắt đầu điên cuồng thôi diễn cùng với Trần Phong!

Tiểu hoàng tử? Cuối cùng chỉ là chuyện nhỏ.

Mà vào giờ khắc này, trong hiện thực, tiểu hoàng tử đã lao tới được một nửa khoảng cách, đây là do hắn lo lắng Trần Phong còn có thủ đoạn nào đó ẩn giấu, cho nên mới cẩn thận chú ý.

Nhưng mà...không có! Trần Phong vẫn gắt gao nhìn chằm chằm giữa sân, dường như đang rơi vào trong một loại trầm mê nào đó.

"Ha ha, vậy trước tiên ta sẽ giết ngươi." Tiểu hoàng tử mừng rỡ, hắn bước nhanh đến phía trước, chuẩn bị tiến lên xử lý Trần Phong, nhưng mà vào lúc này, hắn thấy ở trước mắt có một đường ánh sáng xuất hiện, đó là một đường ánh sáng màu đỏ.

"Ừm, đây là cái gì?" Tiểu hoàng tử cảnh giác.

"..."

Tiểu Ảnh nhìn tiểu hoàng tử trước mắt cũng rất thất vọng, nên làm như thế nào? Nếu như ở dưới tình huống bình thường, nó toàn lực bùng nổ, cái tên tiểu hoàng tử này căn bản không phải là đối thủ của nó, nhưng mà bây giờ Trần Phong đã điều động hết thảy lực lượng!

Tiểu Ảnh căn bản là không có cách nào vận dụng tinh thần lực! Một khi nó cưỡng ép thôi động tất cả lực lượng, nhất định sẽ ảnh hưởng đến sự thôi diễn của Trần Phong.

Không được! Tiểu Ảnh tư duy đơn giản, bỏ đi cái ý nghĩ này, nó hiện tại chỉ có thể dựa vào chính mình, thế là, đầu óc không có nhiều trí thông minh của nó rốt cục cũng bắt đầu chuyển động...

Có lẽ...nó theo bản năng dựa theo phương thức tư duy của Trần Phong bắt đầu nghĩ biện pháp.

"Một con rắn nhỏ?" Tiểu hoàng tử thấy một con rắn nhỏ màu đỏ dừng lại ở trước mặt của mình, liền cười lạnh một tiếng, hắn có thể cảm nhận được lực lượng của con rắn nhỏ này cũng không cường đại.

"Ha ha!" Tiểu hoàng tử tiện tay chém tới.

Chỉ có điều là, vào ngay lúc này, con rắn nhỏ màu đỏ bỗng nhiên bắt đầu uốn éo không có quy luật, thân ảnh của nó trở nên hư ảo như có như không, một hồi xuất hiện một hồi lại biến mất.

Hả? Tiểu hoàng tử nổi lên lòng cảnh giác, chỉ có điều khiến cho hắn cảm thấy ngoài ý muốn chính là, con rắn nhỏ màu đỏ kia cũng không có công kích hắn, mà đang không ngừng vặn vẹo cùng với lấp lóe, ở trên không trung vẽ thành một bức vẽ ánh sáng màu đỏ.

"Cái tên này đang làm cái gì?"

"Được rồi, đừng quản nó, đoán chừng là nó đang muốn trì hoãn thời gian."

Tiểu hoàng tử nhanh chân hướng về phía trước, chuẩn bị xử lý Trần Phong, nhưng mà đúng vào lúc này, bên trong cái quang ảnh kia, đột nhiên mô phỏng ra một bức tranh đẹp và huyền diệu, đó dường như là một cô nương xinh đẹp, nàng ăn mặc áo choàng tắm, dáng người đầy đặn...giống như tiên nữ.

Thân ảnh của nàng chập chờn theo ánh sáng lấp lóe, áo choàng tắm lúc cao lúc thấp, lộ ra một nửa dáng người, đầy quyến rũ, tiểu hoàng tử sau khi mừng rỡ liền ý thức được một chút không ổn.

Không tốt!

Phốc! Hắn cảm giác được hai chân của mình mềm nhũn, chất lỏng rối loạn ở phía dưới liền chảy ra.

Van nước của hắn lại bị mở ra!

"A a a!" Tiểu hoàng tử kêu thảm một tiếng, ngã trên mặt đất nửa ngày không thể bò dậy.

Đám người ở nơi xa đang quan sát đến tình huống bên này liền lộ ra vẻ mặt quái dị, chẳng ai ngờ rằng, tiểu hoàng tử đằng đằng sát khí, thì ra lại chiến đấu thất bại như vậy!

...

Mọi người nhìn thấy tiểu hoàng tử đều tràn ngập sự đồng tình.

Một tên đáng thương...bất quá vào thời điểm bọn hắn nhìn về phía con rắn nhỏ màu đỏ, cũng tràn ngập sự ngạc nhiên, con rắn nhỏ màu đỏ kia, dường như là sủng vật do Trần Phong nuôi? Hiện tại một con rắn đều có thể hèn mạt như vậy hay sao?

"Rất tốt." Vị Yêu tộc cấp S đang giao phong cùng với bọn hắn cũng lộ ra sắc mặt tái xanh.

Gã thật sự không nghĩ tới, tiểu hoàng tử còn chưa giết chết được tên kia, thế mà liền thất bại như vậy! Mặc dù gã tin tưởng rằng mình có thể chậm rãi xử lý những tên nhân loại cùng với Cổ tộc này, thế nhưng...

Gã liếc mắt nhìn Trần Phong, cảm giác bén nhạy nói cho gã biết, tên nhân loại này dường như đang chuẩn bị một loại đồ vật nào đó không giống như bình thường, cho dù đồ vật mà nhân loại tạo ra đối với gã mà nói đều không tính là cái gì.

"Xem ra phải kết thúc." Gã hít vào một hơi thật sâu.

Ô...ô...n...g —— Khí tức Yêu tộc mạnh mẽ tràn ngập, dùng lực lượng bị phong ấn của gã bây giờ, thi triển chiêu này có một chút miễn cưỡng, một khi phóng thích hoàn tất, rất có thể tất cả lượng cấp S của gã đều sẽ biến mất!

Mấy ngàn năm tu luyện của gã sẽ bị hủy hoại chỉ trong chốc lát! Gã sẽ một lần nữa trở về thời khắc vừa mới bước vào cấp S! Thế nhưng...ít nhất cũng vẫn là cấp S, không phải hay sao?

Nếu để cho mấy tên nhân loại cùng với Cổ tộc đáng chết này tiếp tục như vậy, lại thêm cái đồ vật mà tên Trần Phong kia đang tạo ra, nói không chừng gã thật sự sẽ bị kéo xuống cấp S!

Cho nên...gã quả quyết lựa chọn phương thức có lợi nhất, gã là người mạnh nhất Yêu tộc, chỉ có gã có tư cách lựa chọn kết thúc chiến đấu như thế nào! Đây là vinh quang thuộc về cường giả, mà không phải là những kẻ yếu nhược như nhân loại và Cổ tộc trước mắt!

Oanh! Lực lượng cường đại bao phủ trong nháy mắt, lực lượng cường đại thuộc về cấp S tỏa ra hào quang, tất cả lực lượng chung quanh dường như cũng ngưng kết vào thời khắc này, ánh sáng và bóng tối ngưng tụ ở chung quanh!

Gió lốc, buông xuống! Hết thảy mọi thứ chung quanh đều bị lực lượng của cơn gió lốc này gạt bỏ!

"Không tốt." Sắc mặt của mọi người đại biến, cái tên này cho đến bây giờ thế mà còn có thể phóng thích ra chiêu số cường đại như vậy hay sao?

Oanh! Cơn gió lốc bao phủ từ bên ngoài, và mặt đất bị cuốn lên, những nơi mà cơn gió lốc đi qua, tất cả lực lượng đều bị lại, cho dù là năng lực, cho dù là ánh sáng, đều bị đọng lại ở trong đó, nhìn qua vô cùng kinh người!

Cơn gió lốc to lớn từ bên ngoài cuốn đến, vây khốn bọn hắn vào chính giữa.

Hội trưởng nhíu mày.

Oanh! Ông ta thử công kích gió lốc, nhưng mà...

Xoạt! Công kích mạnh mẽ ở trong nháy mắt liền bị ngưng kết trong cơn gió lốc, không sai, công kích mạnh mẽ của Hội trưởng, ở trong gió lốc, dường như cũng bị ngưng kết triệt để!

??! Đám người đột nhiên giật mình, cơn gió lốc này...

Oanh! Đám người đồng thời ra tay, nhưng mà, chỉ có một dạng kết quả, cỗ gió lốc bao phủ kia, dường như hoàn toàn là lực lượng từ một cái thế giới khác, mạnh mẽ không có giới hạn, hết thảy công kích của bọn hắn, đều biến thành trò cười.

"Xem ra, chúng ta phải chết ở chỗ này." Bá Đặc tự lẩm bẩm.

"Đúng vậy a." Lý Lôi thở dài một tiếng: "Đáng tiếc là không thể kéo gã xuống dưới cấp S."

"Cũng khó nói." Hội trưởng nhe răng cười một tiếng: "Chẳng lẽ chỉ có cái tên này có át chủ bài thôi hay sao?"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.