Đều là như vậy, Lục Úc Niên không nghĩ tới Cố Trạch Ngư muốn chạy trốn, tiểu alpha sợ tới mức hai mắt đờ đẫn, môi khẽ hé mở, nhất thời không có phản ứng, Lục Úc Niên cúi đầu xuống và mút lấy đôi môi hồng của cậu, giống như liếm kem mà dùng lưỡi liếm thành vòng tròn.
Alpha ấp úng hồi lâu, sau đó trượt xuống đùi Lục Úc Niên, bị Lục Úc Niên túm lấy cổ áo ném xuống giường. Cố Trạch Ngư khoanh tay trước ngực, hai mắt mở to, run giọng nói: "Lục Úc Niên, nếu anh tỉnh táo, hãy suy nghĩ lại đi? Em... em sợ... anh sẽ hối hận ."
Một Omega cả đời chỉ có thể được đánh dấu bởi một alpha, và Omega sau khi đánh dấu vĩnh viễn sẽ mãi mãi phục tùng alpha của mình. Cố Trạch Ngư rất khó tưởng tượng Lục Úc Niên ngoan ngoãn như thế nào đối với mình, cậu luôn cảm thấy rằng Lục Úc Niên chắc chắn đã rất tức giận sau khi quyền lực của anh bị tước bỏ nên anh đã đưa ra một yêu cầu vô lý như vậy.
Lục Úc Niên cau mày, giơ tay vỗ nhẹ vào mông Cố Trạch Ngư, xoay người qua để Cố Trạch Ngư nằm trên người mình.
"Nếu miệng mọc lên không để nói chuyện vậy thì đi làm chuyện khác đi." Anh một tay ôm gáy alpha, bàn tay thô ráp dán vào tuyến thể mỏng manh, nhưng Cố Trạch Ngư lại toàn tâm toàn ý tin tưởng Omega của mình. Cậu thậm chí còn lắc đầu, giống như một con mèo ngoan ngoãn trong tay Lục Úc Niên.
Omega không thể nhịn được nữa, đè
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-dang-yeu/3620301/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.