Lục Úc Niên không nhận ra được âm thanh lạnh lẽo đó lại phát ra từ khoang mũi của Cố Trạch Ngư, anh đã quen biết Cố Trạch Ngư hơn một tháng, cái miệng đó của Cố Trạch Ngư hoặc là ăn ăn ăn hoặc là ríu ra ríu rít. Thậm chí trong một khoảnh khắc, anh còn cảm thấy rằng đó chỉ là thính giác của mình bị ảo giác mà thôi, bởi vì giọng điệu trong lời nói của Alpha quá giống lời khuyên nhủ của cấp trên đối với cấp dưới của anh.
Anh cố gắng ngồi dậy, cố gắng tiết ra một chút pheromone nhẹ nhàng để làm dịu Alpha đang mất kiểm soát trước mặt, nhưng pheromone của anh căn bản không thể tiết ra một chút mùi nào, nó còn bị bao phủ bởi mùi nước biển nồng nặc. Pheromone của anh giống như một dòng suối nhỏ trước mặt Cố Trạch Ngư sau khi chìm vào đại dương bao la thì biến mất không còn một gợn sóng.
"Cố Trạch Ngư, cậu đang làm gì vậy?" Lục Úc Niên nhìn Cố Trạch Ngư đang chậm rãi đứng dậy, ưu nhã ngồi bên cạnh anh, phóng thích một lượng lớn pheromone áp chế của Alpha khiến Omega trông giống như một người sắp chết đuối, cậu đột nhiên nhướng mày với ánh mắt hờ hững, nhìn từ trên xuống dưới Omega phía trước lộ ra vẻ mặt khó hiểu.
"Thật là một Omega nhu nhược." Cố Trạch Ngư trông giống như một kẻ mua hàng kén chọn, dùng hai ngón tay nhấc cổ áo của Lục Úc Niên lên, dễ dàng xoay người anh lại, thậm chí còn giẫm lên cái mông đang hếch của anh, sau đó cúi nửa người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-dang-yeu/2562677/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.