Giọng điệu uể oải của Cố Trạch Ngư khác với thường ngày, động tác rất chậm, điệu bộ giống như một nhà thơ đang đi dạo trong vườn, rõ ràng cậu không cao bằng Lục Úc Niên nhưng khi giẫm lên làn sóng cậu lại cao hơn anh nửa cái đầu, cậu nhẹ nhàng vuốt ve đỉnh đầu của Omega bằng bàn tay của mình.
Ngón tay lạnh ngắt của cậu đặt lên huyệt đạo nóng bỏng của Lục Úc Niên, chỉ cần chạm nhẹ thôi cũng khiến một luồng pheromone dâng trào. Sự mệt mỏi vì chiến đấu của Lục Úc Niên đã bị cuốn trôi, chuyển động của bào thai trong bụng cũng cho thấy tình yêu của đứa trẻ đối với pheromone của người cha Alpha.
Từ lúc Cố Trạch Ngư xuất hiện, tất cả thủy quái đều bò trên boong tàu, thậm chí ngẩn đầu lên cũng không dám. Một bài hát cổ xưa du dương từ trong biển sâu truyền đến, chiến tranh trong nháy mắt biến mất, người của hải tộc cấp tốc rút lui, trên boong tàu chỉ còn lại những tiểu yêu tinh không dám nhúc nhích chút nào.
Và thủ lĩnh Hải Mộc Nhĩ của bọn họ, từ đầu đến cuối đều không xuất hiện.
Trong đôi mắt xanh lam của Cố Trạch Ngư hiện lên một tia sáng kỳ lạ, cậu cụp mắt xuống nhìn đám thủy quái xấu xí kia, miệng niệm một câu thần chú kỳ diệu, kẻ địch trên boong tàu lập tức hóa thành tượng băng và biến mất trước mắt Lục Úc Niên, dưới ánh đèn, những giọt nước hòa vào nhau biến mất không chút dấu vết.
Lục Úc Niên bị đôi mắt xuyên thấu của Cố Trạch Ngư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-dang-yeu/2562665/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.