Côn ban đầu nghĩ rằng sẽ trải qua một cuộc kháng cự quyết liệt của Lục Úc Niên, cuối cùng anh lại không phản kháng và bị hắn bắt đi dễ dàng. Hắn thậm chí còn chuẩn bị một tư thế thách thức để khiển trách sức mạnh của Lục Úc Niên như cánh tay của bọ ngựa dễ dàng bị tổn thương như thế nào trước mặt hắn. Hắn vẫn còn nhớ Lục Úc Niên đã coi thường những Alpha như Cố Trạch Ngư như thế nào, mặc dù Côn là một vị thần cổ đại, nhưng hắn không hề khoan dung.
Tuy nhiên, Lục Úc Niên gần như không phản kháng lặng lẽ đi theo phía sau hắn. Chỉ khi nhận ra Côn sắp đưa mình vào cung điện của Hải tộc, anh mới dừng lại, cau mày nói: "Ngươi không chỉ bắt chồng con ta đi mà còn gói ghém gửi đến nhà kẻ thù truyền kiếp của ta?"
Cũng vì tiếng "chồng" này, Côn quay đầu liếc nhìn Lục Úc Niên, mặc dù trong mắt hắn vẫn mang theo vẻ lạnh lùng nhưng vẫn kiên nhẫn trả lời anh.
"Nghìn năm trước, nơi này là một trong những hang ổ của ta." Hắn vung tay tách sóng, hai bên cảnh biển như ở trong đường hầm của thủy cung, sứa huỳnh quang nhàn nhã bơi lội, cá mập voi va chạm ranh giới của biển và quay trở lại với những chiếc vây nhô lên.
"Vậy thì ngươi thực sự già rồi. Không giống như Tiểu Ngư, vẫn còn là một đứa trẻ." Lục Úc Niên biết mình không thể đánh bại hắn, không phải chỉ nhờ khả năng mà Côn ban cho mới có thể giúp anh đạt đến cấp bậc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-dang-yeu/2562641/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.