Sau khi tiễn Mộc Hồng Diệp đi, Thẩm Lãng đi tới trước mặt tên mặt sẹo, từ trên cao nhìn xuống nói: “Gọi điện thoại cho Hill Charlie, nên nói gì anh tự mình biết rồi đấy!”
Tên mặt sẹo miễn cưỡng đứng lên, khóe miệng lộ ra một nụ cười chế giễu nói: “Sát thủ của Ám Yểm chưa bao giờ chủ động liên hệ cùng chủ nhân. Một khi liên hệ có nghĩa là mọi chuyện đã thất bại, ngược lại sẽ khiến họ càng thêm cảnh giác, anh chắc chắn muốn tôi gọi đi cuộc điện thoại này sao?”
Thẩm Lãng hơi sửng sốt, không ngờ tên mặt sẹo này cũng thành thật vậy, nói cách khác giờ phút này tên Hill đã cao chạy xa bay rồi.
“Đưa về!” Thẩm Lãng ra lệnh với mấy tên thuộc hạ của Kim Nam.
Mấy tên thuộc hạ nhanh chóng áp giải tên mặt sẹo lên xe.
Sau đó, đoàn xe mênh mông cuồn cuộn rời đi khỏi thôn Bàng một cách ngay ngắn trật tự.
Ở nơi xa xôi như thế này xảy ra chuyện như vậy đương nhiên sẽ không gây chú ý nhiều.
Sau khi Thẩm Lãng đưa người rời đi, tới nhà của Lý Hồng Bác.
Lý Hồng Bác ngồi trong nhà trông chờ, thấy Thẩm Lãng tới vô cùng cung kính.
Đối với mấy chuyện xảy ra gần đây, Thẩm Lãng có thân phận gì ông ta đã biết quá rõ ràng, trong lòng càng thêm vinh dự vì con trai mình có thể trở thành anh em với người như vậy.
“Anh Thẩm Lãng, anh bảo tôi bây giờ hẹn tên Hill Charlie đó tới sao?” Lý Hồng Bác có chút ngạc nhiên hỏi.
Lần trước sau khi gặp mặt, Hill Charlie đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-dai-gia/980362/chuong-977.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.