Thẩm Lãng cười khổ trong lòng, không biết làm sao thầy biết được việc này, nhưng cũng đâu có nhất thiết phải nói chi tiết việc mình nói dối như vậy chứ.
"Quạt Thất Tuyệt đúng là đang ở trong tay con, nhưng vụ làm ăn này không công bằng! Quạt Thất Tuyệt chỉ đổi lấy bình Cửu Hoa thì thiệt cho con quá rồi!" Thẩm Lãng nói.
"Còn cả đỉnh đồng thời Nguyên, bạch ngọc thời Đường, bình sứ thời Tống của thầy nữa…" Thôi Lão Quỷ thuộc lòng những thứ từng bị Thẩm Lãng lừa đi cứ thế đọc hết ra
"Được rồi... Con đổi!" Thẩm Lãng không còn gì để nói.
Nếu Thôi Lão Quỷ còn tiếp tục nói, không chừng một lúc nữa mình đồng ý rồi thì thầy cũng sẽ không đồng ý.
Thôi Lão Quỷ trong lòng âm thầm đắc ý, mấy năm nay Thẩm Lãng đã lừa lấy đi không biết bao nhiêu thứ từ tay mình, lần này cũng xem như khó có được một lần lấy lại vốn
Thẩm Lãng lúc này vào lại trong xe, lấy quạt Thất Tuyệt ra.
Ngay từ lúc mới đến, Thẩm Lãng đã dự định sẵn sau khi lấy được bình Cửu Hoa sẽ cho Thôi Lão Quỷ nhìn xem cây quạt này.
Nhưng chỉ là nhìn xem, anh cũng không ngờ rằng sẽ bị Thôi Lão Quỷ "đổi" đi mất.
Vừa nhìn thấy Thẩm Lãng cầm quạt Thất Tuyệt bước đến, Thôi Lão Quỷ từ trên ghế đứng bật dậy, mắt nhìn chằm chằm vào chiếc quạt trong tay Thẩm Lãng, một chút cũng không dời đi nơi khác.
"Đúng là một thứ tốt…" Thôi Lão Quỷ tán thưởng nói.
"Đừng nhìn nữa, dùng bình Cửu Hoa để đổi là ý của thầy cơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-dai-gia/980330/chuong-952.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.