Ở đầu điện thoại bên này Chu Cẩn lâm vào một hồi yên lặng.
"Cậu rất ngông cuồng nhỉ? Nhưng nhà họ Chu cũng không phải là nhà họ Khổng, tội gọi cuộc điện thoại này cho cậu để cậu biết rằng đừng khinh người quá đáng, ở đây là Kinh Đô chứ không phải thành phố Giang Nam!" Chu Cẩn nói.
Trong lòng Thẩm Lãng có hơi kinh ngạc, xem ra Chu Cẩn đã có hiểu biết nhất định về anh, lại còn biết cả chuyện nhà họ Khổng và chuyện anh ở thành phố Giang Nam.
"Trong mắt tôi thì không có gì khác nhau cả, nếu như nhà họ Chu có thể nhượng ra 60% cổ phần của công ty, tôi sẽ bỏ qua cho Chu Bạch, nếu không được thì chuẩn bị hậu sự đi!" Thẩm Lãng nói.
"Cậu! Được đằng chân lân đằng đầu!" Chu Bạch cắn răng nói, giọng nói vốn bình tĩnh tỉnh táo cũng bắt đầu trở nên hung ác.
"Đừng có thử thách sự kiên nhẫn của tôi, cho ông năm phút để cân nhắc, nếu không thì đến Câu lạc bộ Thịnh Thế nhặt xác đi!" Nói xong Thẩm Lãng bèn cúp điện thoại.
Chu Bạch bị Thẩm Lãng giẫm đến sắc mặt tái nhợt, hô hấp dồn dập, vốn không kịp nghĩ gì nhiều, nghe thấy điều kiện của Thẩm Lãng liền vội đáp ngay: "Được, tôi đồng ý giao cổ phần ra, xin anh hãy thả tôi đi!"
Thẩm Lãng khinh thường cười một tiếng, nhấc chân lên, ngồi trên gế sô pha trong phòng bao nói: "Chu Bạch, anh không có quyền lên tiếng thay cho nhà họ Chu, loại chuyện này chưa tới lượt anh làm chủ. Ngoan ngoãn chờ năm phút đi, nếu như Chu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-dai-gia/980322/chuong-944.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.