Hoàng Chí Thành gọi điện thoại cho Bì Hầu.
Bì Hầu ở bên này đang bị trói lại, trước ngực còn treo một con dao găm, nào dám ăn nói bậy bạ.
Sau khi xác nhận Lâm Nhuyễn Nhuyễn vẫn còn ở trong tay Bì Hầu, Hoàng Chí Thành mới yên tâm gửi địa chỉ cho Thẩm Lãng.
Sau khi nhận được địa chỉ, Thẩm Lãng lập tức đứng dậy chuẩn bị một mình đi tới đó.
Lý Mạc định âm thầm đi theo nhưng lại bị Thẩm Lãng ngăn lại, bởi vì sợ Hoàng Chí Thành biết mình dẫn theo người, sợ là lại chạy mất, vậy thì sẽ mất nhiều hơn được!
Lý Mạc bất đắc dĩ đành phải đi tới chỗ Chử Điền đón Lâm Nhuyễn Nhuyễn trước.
Thẩm Lãng một mình lái xe tới một khu xưởng vắng vẻ bị bỏ hoang.
Nhìn xung quanh hoang vắng, cuối cùng Thẩm Lãng cùng biết, tên Hoàng Chí Thành này đúng là quá gian xảo, có thể tìm được một nơi như thế này ở Giang Nam.
Sau khi xuống xe, Thẩm Lãng đi về phía bên trong xưởng.
Mở ra cánh cửa cũ nát bên trong xưởng, Thẩm Lãng nhìn thấy bên xưởng rộng lớn lúc này đông nghịt người.
Những người này đều do Hoàng Chí Thành tìm tới, tuy rằng Lâm Nhuyễn Nhuyễn ở trong tay anh tam nhưng xuất phát từ sự kiêng dè với Thẩm Lãng, Hoàng Chí Thành vẫn gọi thêm người tới.
“Tên nhãi, không ngờ anh thật sự dám tới một mình, nếu như quỳ xuống trước mặt tôi nhận sai thì cũng coi như là có thành ý!” Thấy Thẩm Lãng tới một mình, ánh mắt Hoàng Chí Thành hiện lên vẻ đắc ý, nhìn dáng vẻ như thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-dai-gia/980270/chuong-892.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.