Ngay lúc Lương Bưu đang định mở miệng tìm kiếm thông tin của một người, cửa nhà hàng đột nhiên bị đẩy ra.
"Thực xin lỗi, trên đường bị kẹt xe, tôi đến muộn rồi..." Thẩm Lãng có chút ngượng ngùng lên tiếng chào hỏi, rồi bước vào trong.
“Trời ơi, sao lại là anh!” Sau khi nhìn thấy Thẩm Lãng, Lương Phi Văn liền nhanh chóng đứng dậy, sắc mặt thay đổi.
"Phi Văn, chú ý lễ độ! Sao con lại biết cậu ta?" Lương Bưu nhìn thấy những câu chửi thề của Lương Phi Văn đều phát ra, trong lòng không khỏi cảm thấy có gì đó không ổn, dù sao thì ông Lăng Văn Hiên vẫn ở đây.
Thẩm Lãng nhìn Lương Phi Văn cười khinh thường, nhưng cũng không để ý mà quay đầu chào hỏi Lăng Văn Hiên và Lăng Vân.
“Bố, ngày đó chính là thằng nhóc này đã đánh con!” Lương Phi Văn nói với Lương Bưu.
Nghe thấy điều này Lăng Văn Hiên và Lăng Vân đều sửng sốt, có chút ngạc nhiên nhìn Thẩm Lãng và Lương Phi Văn.
“Tại sao, cậu Văn và cậu Lãng trước đây lại có chút hiểu nhầm?” Lăng Văn Hiên cố ý nói tránh đi.
Rốt cuộc hai nhà đều ở đây, nếu cãi nhau sẽ không vui nữa, thật sự là khó coi.
Đối với tình huống ngày hôm đó, Lương Phi Văn vốn luôn ôm hận trong lòng, nhưng mấy ngày nay do bận đi cướp công việc làm ăn của nhà họ Lăng, nên không có thời gian để gây khó dễ cho Thẩm Lãng.
Cho nên hôm nay khi nhìn thấy Thẩm Lãng, Lương Phi Văn nhất thời không kìm được lửa giận trong lòng.
Lương Bưu trừng mắt nhìn Lương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-dai-gia/980198/chuong-820.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.