"Anh Mạc, anh mau nói bọn họ dừng tay đi, tôi đâu có trêu chọc anh, tại sao anh lại đánh tôi?" Phan Đại Lực bị đánh máu chảy khắp mặt, mũi bị lệch sang một bên, anh ta đau đớn kêu lên.
Lý Mạc khoát tay áo, người đứng bên cạnh Phan Đại Lực lập tức tản ra, Lý Mạc đi đến trước mặt Phan Đại Lực, nói: "Ngay cả anh em của tao mà mày cũng dám động vào, tao thấy mày đúng là chán sống rồi phải không!"
Anh em của Lý Mạc!
Phan Đại Lực kinh hãi nhìn về phía Thẩm Lãng, thì ra anh ta là anh em của Lý Mạc, mẹ nó chứ, chuyện này là cái chuyện quái quỷ gì!
Tuy rằng trước kia Lý Mạc là đại ca của Giang Nam, nhưng khoảng thời gian này Lý Mạc ngóc đầu trở lại, đương nhiên khí thể của Mạc Sói đang dần dần vững mạnh lại.
Đừng nói là chỉ Phan Đại Lực anh ta, dù là mấy nhân vật đã dần lui về phía sau hay là các nhân vật lớn bây giờ của Giang Nam cũng phải cúi đầu trước Lý Mạc, không dám có nửa phần trêu chọc.
"Người anh em này, thật sự xin lỗi, tôi không biết anh là anh em của anh Mạc, rất xin lỗi, xin anh hãy tha cho tôi một con đường sống..." Phan Đại Lực nhịn đau đớn của cái chân bị gãy, anh ta quỳ gối cầu xin Thẩm Lãng tha thứ.
Anh ta biết nếu Thẩm Lãng không tha cho mình mà vẫn truy cứu chuyện này thì hôm nay anh ta nhất định không thể đơn giản chỉ bị gãy chân như vậy.
"Phan Đại Lực thế mà lại quỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-dai-gia/980180/chuong-801.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.