Khi nghe thấy giọng nói có chút quen thuộc này, Chu Nghiêm lập tức sửng sốt. Lúc cô ta ngẩng đầu lên nhìn lại thì mới phát hiện ra người này chính là người hàng xóm đáng ghét của mình, Thẩm Lãng.
Sau khi Thẩm Lãng nhìn thấy Chu Nghiêm, trong lòng anh lại là một trận cười khổ, chuyện này cũng thật là trùng hợp.
"Anh… Anh vậy mà lại tới chỗ này, đúng là đồ dối trá đến cực điểm." Chu Nghiêm nói.
Thẩm Lãng cười cười, nói: "Tôi đến đây thì là đồ dối trá đến cực điểm, vậy thì cô đến chỗ này thì được tính là gì? Hơn nữa tôi cũng không có đi lừa gạt ai thì làm sao tôi lại là đồ dối trá đến cực điểm được chứ?"
Sắc mặt của Chu Nghiêm Tức đột nhiên thay đổi. Vốn dĩ là ra ngoài đi chơi, nhưng kết quả vừa rồi phải gặp Lý Lương cũng là một chuyện quá xui xẻo rồi, bây giờ lại gặp Thẩm Lãng, cho nên cô ta cũng không còn tâm trạng muốn đi chơi gì nữa.
Khi thấy Chu Nghiêm tức không nói câu nào, Thẩm Lãng trực tiếp xoay người chuẩn bị rời đi.
Lúc này, ánh mắt của Chu Nghiêm chợt linh hoạt, cô ta vừa nghĩ đến một kế hoạch.
‘Đúng lúc Lý Lương đang ở đây, vậy thì để Lý Lương dạy cho tên Thẩm Lãng đáng ghét này một bài học thì mình cũng coi như là không mất đi một niềm vui.’
Lúc này Chu Nghiêm thu lại ý định gọi Trương Tịnh Di đến đây giúp mình giải vây.
"Chờ đã..." Chu Nghiêm gọi Thẩm Lãng lại, nói: "Xin lỗi tôi đi."
"Cô đụng vào tôi mà tôi lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-dai-gia/980098/chuong-719.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.