Dương Kim không thể tưởng tượng được chuyện bản thân mình cho Tập đoàn Phi Vũ cơ hội để tuyển dụng một vài người lại có thể gây ra một tai họa lớn thế này.
Thậm chí còn làm cho cậu chủ vẫn luôn điềm đạm lại nổi giận đến mức như vậy.
Anh tức giận đến mức cái mũi thở phập phồng, cùng không thèm liếc nhìn Vu Hải Dương lấy một cái. Khi thấy Thẩm Lãng cúp điện thoại, anh ta không nhịn được mà bật cười.
Anh ta trêu chọc: "Nhìn qua thì thấy anh cũng không còn trẻ nữa mà? Sao anh lại xử lý chút chuyện này một cách trẻ con như vậy chứ? Có muốn tôi lấy điện thoại di động ra để gọi người của mười nhà giàu có và quyền thế nhất Giang Nam tới đây không?”
Thẩm Lãng lười nhác cùng Vu Hải Dương nói nhảm. Anh chỉ cười nhạt rồi kéo cái ghế và ngồi xuống. Anh đang chờ đợi sự xuất hiện của Dương Kim.
Thời gian trôi qua từng phút một, còn nụ cười trên khuôn mặt của Hải Dương thì ngày càng lộ rõ hơn.
Khi năm phút trôi qua, hành lang truyền tới những tiếng bước chân dồn dập.
Nếu lắng nghe cẩn thận một chút thì còn nghe thấy tiếng mắng chửi của Dương Kim.
"Rốt cuộc là thứ chó chết nào lại dám đắc tội với cậu chủ Thẩm, thật sự là hại chết tôi." Dương Kim vừa đi mà miệng lại vừa chửi bới.
Kẹt kẹt!
Dương Kim thở hổn hển dẫn mọi người vào phòng làm việc.
Chỉ trong nháy mắt, Vu Hải Dương choáng váng đến mức không tin được những gì đang diễn ra trước mắt mình.
Giám đốc Dương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-dai-gia/980086/chuong-707.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.