Chương trước
Chương sau
Đêm đã khuya, tiếng còi xe cảnh sát vang vọng khắp nơi trên những con đường ở Tokyo.

Vô luận là trang viên Đằng giah ay là phủ đệ của An Bồi Tình Hải thì tất cả đều bị phong tỏa, cảnh sát đang cố gắng tìm kiếm dấu vết hung thủ để lại tại hiện trường nhưng mà tất cả mọi việc làm đều là tốn công vô ích.

Bởi vì.

Trong lúc quân đội đang xuất động người thì một hội nghị đã diễn ra tại phủ tổng thống, trừ các vị lão đại ra thì còn có người của tập đoàn Tam Tỉnh, tập đoàn Tam Lăng… đến tham dự.

Hội nghị diễn ra gần 2 tiếng.

Không khí trong cuộc hội nghị vô cùng áp lực, thậm chí đã có những tiếng cải vã, những lần động tay động chân.

Hai giờ sau, hội nghị chấm dứt.

Dựa vào hội nghị thì cục cảnh sát của NB quyết định tổ chức cuộc hộp báo, nói rằng An Bồi Tình Hải bị khủng bố ám sát, toàn bộ cảnh sát và quân đội đã được điều động truy bắt hung thủ, vì muốn để cuộc truy bắt diễn ra thuận lợi nên NB đã quyết định phong tỏa các sân bay, bến tàu..không cho ai xuất nhập cảnh cả.

Buổi họp báo vừa được phát sóng thì toàn bộ mọi người dân đều cảm thấy bất an.

Cùng lúc đó, dựa vào quyết định của hội nghị thì người phụ trách cuộc diễn tập bên NB đã lái máy bay, đi đến căn cứ quân sự gặp mặt chỉ huy của Anh và Mỹ.

- Mễ Cáp Đức Tư thượng tướng, Bối Văn thượng tướng, nói vậy thì 2 vị đã nghe chuyện xảy ra ở Tokyo.

Sắc mặt của vị đại tướng NB tỏ ra phức tạp, nói:

- Đêm nay, Tokyo đã bị khủng bố tập kích, chết mấy trăm người, trong đó có một người là đại thần nội vụ của NB, vì muốn bắt lấy hung thủ, nên bên tôi đề nghị hủy bỏ cuộc quân diễn vào ngày mai.

Hủy bỏ quân diễn?

Nghe được đại tướng bên NB nói thế thì sắc mặt của 2 người Mễ Cáp Đức Tư thượng tướng, Bối Văn thượng tướng đều thay đổi.

Đúng như lời của đại tướng NB này thì bọn hắn đã nghe qua chuyện Tokyo bị khủng bố tập kích, bọn hắn cũng vô cùng tức giận.

Nhưng cũng chỉ là tức giận mà thôi.

Bọn hắn không phải người NB.

- Điền Dã Nhất Lang thượng tướng, lần quân diễn này là do quý quốc mời chúng tôi, toàn bộ ánh mắt của thế giới đều nhìn về phía chúng ta, hiện giờ còn chưa đầy 12 tiếng nữa là đến lúc tiến hàn quân diễn, vậy mà ông lại nói cho tôi biết là quý quốc muốn hủy bỏ quân diễn sao?

Mễ Cáp Đức Tư thượng tướng có chút tức giận:

- Nói đùa sao? Chẳng lẽ quý quốc cho rằng quân diễn là trò đùa sao? Nói hủy là có thể hủy được sao?

- Đúng vậy! Điền Dã Nhất Lang thượng tướng, tôi cũng hơi nghi ngờ về quyết định của quý quốc, hy vọng quý quốc có thể bình tĩnh, không nên vì chuyện này mà ảnh hưởng đến tình hữu nghị giữa 2 nước chúng ta.

Vẻ mặt của Bối Văn thượng tướng cũng tỏ ra tức giận, sở dĩ hải quân của Hoang Gia Anh đến tham dự buổi quân diễn này hoàn toàn là do CP Anh nhận được lời mời của CP Mỹ, hiện tại quân diễn còn chưa diễn ra mà NB lại muốn hủy bỏ?

Chơi người cũng không cần phải chơi ác vậy a.

- Thật xin lỗi 2 vị, chắc hiện tại thủ tướng của chúng tôi đã liên lạc với thủ tướng của 2 vị, tôi đến đây là nói cho 2 vị biết, hy vọng 2 vị có thể hiểu nổi khổ trong lòng chúng tôi, cảm ơn.



Cùng lúc đó, Tịch Hồ đã về tới khách sạn, hơn nữa hắn lại còn nhận được điện thoại của Nham Kỳ Xuyên.

- Tịch thiếu, 3 quyết định của Mộc Đằng gia đưa ra tại hội nghị đã được thông qua…

Điện thoại được chuyển, giọng nói của Nham Kỳ Xuyên vang lên, giọng nói của hắn vô cùng tức giận nhưng không dám phát tác, giống như là một tên lính bại trận vậy.

Nhận thấy được vẻ khác thường trong giọng nói của Nham Kỳ Xuyên Tịch Hồ cũng rõ, sự tình lần này đã khiến cho NB phải nhục mặt.

- Nham Kỳ tiên sinh, cảm ơn ngài đã ủng hộ.

Mặc dù là hiểu mọi chuyện nhưng Tịch Hồ cũng không có biểu hiện ra, hắn tỏ ra khách khí nói:

- Đề tỏ lòng cảm ơn, trong tương lai tập đoàn Tam Lăng sẽ là đối tác quan trong của liên minh Hoa Hạ.

- Được.

Nếu là trước kia, khi nghe được Tịch Hồ nói những lời này thì Nham Kỳ Xuyên sẽ vô cùng hưng phấn nhưng mà hiện giờ hắn chỉ trả lời một chữ rồi cúp điện thoại.

Sau khi kết thúc cuộc gọi với Nham Kỳ Xuyên thì Tịch Hồ rút ra một cái điện thoại vệ tinh rồi liên lạc với Bùi Đông Lai.

- Đông Lai, lão hồ ly Nham Kỳ Xuyên mới gọi điện cho tôi, nói 3 yêu cầu cậu đưa ra đã được thông qua.

Điện thoại được chuyển, Tịch Hồ liền nói nhưng trong lòng vô cùng thổn thức.

Nếu như nói ván cờ Đồ Long của Bùi Đông Lai ở quốc nội là làm cho Tịch Hồ thay đổi cách nhìn với Bùi Đông Lai thì việc lần này đã làm cho Tịch Hồ phải bội phục sát đất Bùi Đông Lai.

Bởi vì tất cả mọi chuyện đều nắm trong tính toán của Bùi Đông Lai.

- Thông qua là tốt rồi, đêm nay cậu có thể ngủ ngon rồi.

Bùi Đông Lai cười cười.

- Còn cậu thì sao? truyện được lấy tại TruyenFull.vn

- Vì bảo đảm không có sơ hở nên tôi và Niếp thúc tạm thời không hiện thân, đợi cho mọi chuyện được công bố rồi thì tôi sẽ xuất hiện.

Bùi Đông Lai thở dài, nói:

- Ngoài ra, trước tiên cậu gọi điện cho Tịch gia gia rồi thong báo mọi chuyện đi, còn về phần mấy lão nhân phía sau Diệp gia thì sẽ có người của NB tỏ thái độ.

- Được.

Tịch Hồ không có ý kiến gì.

Bùi Đông Lai kết thúc cuộc gọi với Tịch Hồ, suy nghĩ một chút rồi gọi cho Tần Đông Tuyết và Hạ Y Na ở Đông Hải.

Hắn biết rõ, nếu như hắn không liên lạc với 2 người thì cả Tần Đông Tuyết và Hạ Y Na sẽ không ngủ yên.

- Đông.. Đông Lai, cậu không sao chứ?

Trong biệt thự ở Đông Hải, Tần Đông Tuyết vô cùng kích động khi thấy Bùi Đông Lai gọi đến.

Cảm nhận được vẻ quan tâm của Tần Đông Tuyết thì Bùi Đông Lai cảm thây ấm lòng:

- Không sao, mọi chuyện đều tốt cả.

"Hô ~ "

Nghe Bùi Đông Lai nói thế thì Tần Đông Tuyết liền yên lòng, nói:

- Vậy là tốt rồi, khi nào thì mọi người trở về?

- Khoảng 2 ngày nữa.

Giọng nói Bùi Đông Lai mang theo vài phần nhu tình:

- Cậu và Y Na ngủ sớm đi, không cần lo cho tớ.

- Được.

Tần Đông Tuyết lên tiếng, sau đó thấy vẻ mặt Hạ Y Na kích động đang áp tai vào để nghe lén điện thoại thì nhịn không được mà cười nói:

- Y Na đang ở bên cạnh, cậu nói với cậu ấy 2 3 câu này.

Không đợi Bùi Đông Lai lên tiếng thì Hạ Y Na đã xấu hổ:

- Tớ đi tắm đây.

- Y Na thẹn thùng.

Tần Đông Tuyết dở khóc dở cười, theo sau ôn nhu nói:

- Cậu ở bên ấy hãy cẩn thận, bọn tớ chờ cậu về.

- Được.

Bùi Đông Lai lên tiếng rồi cúp điện thoại, sau đó gọi cho Quý Hồng.

- Lão bản thân ái, không phải là cảm thấy đói khát sao?

Thấy được Bùi Đông Lai gọi điện đến thì Quý Hồng biết được kế hoạch của Bùi Đông Lai đã thành công, vì thế trêu chọc:

- Nếu như cậu đói khát thì tôi sẽ chụp một bộ ảnh tôi mặt bikin hoặc là mặc bộ nội y sexy lady rồi gởi cho cậu coi hỉ?

"—— "

Bùi Đông Lai nghe vậy thì một trận hắc tuyến, sau đó liền cúp điện thoại.

- Đông Lai, kế tiếp cậu sẽ khai đao với Diệp gia sao?

Mắt thấy Bùi Đông Lai cúp điện thoại, Quý Hồng cũng không có để ý, mà là nhìn vào bầu trởi bên ngoài cửa sổ, trong mắt hiện lên vẻ hận ý khắc cốt minh tâm:

- Lúc trước khi cậu bước vào Tử Cấm thành thì có người nào đó đã đánh cuộc với tôi nhưng mà hắn không có thực hiện, lúc này đây, không biết hắn có thể vì lợi ích của gia tộc mà quỳ xuống trước mặt tôi để cầu xin không?

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.