Trường An ở không dễ, người trong quan trường không có ai rảnh rỗi.
Nói khoa trương một chút thì người bình dân xem quan trường cũng giống như người dương gian nhìn xuống âm phủ, chỉ cần rướn cổ lên nhìn một chút là nổi da gà rồi.
Sáng sớm, khi ánh mặt trời vừa lên trên ngọn cây.
Thân là người nối nghiệp đời thứ tư của Diệp gia Diệp Tranh Vanh ngồi ở trong phòng làm việc, hắn không giống như những nhân viên công vụ khác mà ngồi thưởng thức trà ngon hay đọc báo. Mà lúc này hắn đang nhanh chóng viết lại toàn bộ công việc của ngày hôm qua, rồi lựa chọn ra những việc nào cần phải làm trước, những việc nào cần phải giải quyết sau.
" Reng…Reng"
Đột nhiên, lúc này tiếng chuông điện thoại vang lên.
Diệp Tranh Vanh để bút xuống, hắn không lập tức nhấc máy lên nghe mà thoáng nhìn qua số người gọi điện, sau đó mới nghe điện thoại:
- Vương chủ nhiệm.
- Tranh Vanh, đến phòng làm việc của tôi một chuyến.
Đầu bên kia điện thoại, vị đại lão kia liền nói ngay vào điểm chính, giọng nói cũng không tỏ ra cao cao tại thượng mà cũng không tỏ ra không thể nghi ngờ, giọng điệu của người này vô cùng bình thản.
- Được.
Diệp Tranh Vanh trả lời một câu chắc chắn, sau khi cúp điện thoại xong thì hắn đứng dậy, bước ra khỏi phòng làm việc.
Đi ở trong hành lang, bước chân của Diệp Tranh Vanh vô cùng ổn định, không để ý đến các phòng làm việc ở 2 biên.
Mặc dù hắn biết rõ, sau lưng của mỗi phòng làm việc đều là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-cuong-gia/1938682/chuong-341.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.