"Bá!"
Nghe được lời nói của Bùi Đông Lai thì sắc mặt Trần Bưu biến đổi, theo bản năng hắn làm ra động tác quay người rồi rút súng.
- Không cần giãy dụa làm mja gì.
Bùi Đông Lai không nhìn Trần Bưu, nhịp bước ổn định đi về phía Dương Sách:
- Tao có thể huyết tẩy Seberia dong binh đoàn, giết ày cùng với bóp chết một con kiến cũng không có gì khác nhau.
"Lộp bộp!"
Trong lòng Trần Bưu chấn động, tay phải đang sờ khẩu súng trực tiếp cứng ngắc.
Mặc dù hắn không biết Bùi Đông Lai nói chuyện một mình huyết tẩy Seberia dong binh đoàn là thật hay giả, nhưng mà hắn biết Bùi Đông Lai ở trong sự mai phục hoàn hảo của dong binh đoàn Seberia có thể bình yên vô sự còn sống mà dong binh Seberia đoàn toàn quân bị diệt.
Ngoại trừ việc đó, hắn còn biết Bùi Đông Lai là một cao thủ Ám Kính!
Đối mặt với cao thủ Ám Kính, rút súng khoảng cách gần như thế tương đương muốn chết!
"Vù!"
Cuối cùng, Trần Bưu từng phục vụ trong bộ đội đặc chủng vẫn là rút súng ra, đem họng sùng nhắm ngay Bùi Đông Lai.
- Trần Bưu, hạ súng xuống.
Không đợi Trần Bưu bóp cò, sắc mặt Dương Sách phức tạp ngẩng đầu lên, nhìn Bùi Đông Lai một cái, thanh âm khàn khàn nói.
"Vù!"
Lúc Dương Sách mở miệng, cả người Bùi Đông Lai chợt lóe lên, giống như một trận gió lốc trong nháy mắt đã tới trước mặt Trần Bưu, tay phải thuận thế xuất ra, 5 ngón tay vươn ra, một trảo vô cùng mạnh mẽ, đánh về hướng cổ tay của Trần Bưu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-cuong-gia/1938525/chuong-262.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.