- Trần tỷ…
Bùi Đông Lai muốn nói cái gì đó.
- Không nên gọi ta là Trần tỷ. Ta nhận không nổi.
Dường như Trần Anh đã phát hỏa, vẻ mặt tức giận nhìn Bùi Đông Lai, nghiến răng nghiến lợi, nói :
- Bùi Đông Lai, cậu từng nói với ta rằng cậu có vài lần duyên phận với Tiêu Phi nên cậu cũng được xem là nửa đồ đệ của Tiêu Phi.
- Vâng.
Bùi Đông Lai gật đầu.
- Nếu đã như vậy thì ta hỏi cậu, trong thời gian cậu đi theo Tiêu Phi thì Tiêu Phi có nói cho cậu vào hắc đạo, làm đại ca của hắc đạo không?
Trần Anh càng nói càng tức giận.
Theo bản năng Bùi Đông Lai đáp:
- Có.
" Vù"
Bên tai vang lên từ " Có" Trần Anh tức giận đến cả người run lên, không nói hai lời vội vung tay ra, tát một phát vào mặt Bùi Đông Lai.
" Vù"
Đối mắt với một tát của Trần Anh, Bùi Đông Lai vẫn không có né tránh.
- Vì sau cậu không né?
Bàn tay của Trần Anh cách mặt của Bùi Đông Lai khoảng 1cm thì liền dừng lại.
Lúc trước, khi hắn muốn làm chuyện kia cho Tiêu Phi thì cần phai dấn thân vào hắc đạo, cho nên khi Trần Anh hỏi câu ấy thì theo bản năng hắn nói " Có". Lúc này, khi đã lấy lại được tinh thần thì hắn cũng cười khổ không thôi.
Ở hắn xem ra, cho dù hắn có nói thật thì Trần Anh cũng không tin.
Hắn cũng không giải thích nhiều, chỉ đành cười khổ:
- Bởi vì, tỷ là tỷ tỷ của ta.
Tỷ của ta.
Nghe được Bùi Đông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-cuong-gia/1938472/chuong-236.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.