🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Việc này thật quá kỳ lạ.

Lúc này, Thu Hoàn nghẹn họng vì câu hỏi của cô, câm nín thổi ly trà: “Vấn đề nằm ở khó tìm hay không sao? Em chắc chắn họ hãm hại anh trai em à?”

“Đương nhiên, anh Cả tôi sẽ không làm điều phi pháp.” Lê Tiếu liếc anh ta, thái độ đương nhiên.

Thôi được rồi.

Thu Hoàn tự biết lấy mình, lẳng lặng thổi ly trà uống lấy.

Cô nhóc nhà Thương Thiếu Diễn càng ngày càng nhiều bí mật.

Xể trưa, bọn họ đến dùng bữa trong phòng ăn riêng của khách sạn Hoàng Gia.

Vừa vào cửa, Thu Hoàn đã vào phòng vệ sinh bên trong ngay.

Lê Tiếu ngồi cạnh Thương Úc, nâng cằm nghiêng đầu: “Anh có quen Tiêu Diệp Nam không?”

Anh bắt tréo chân, chậm rãi nhìn Lê Tiếu: “Ừ, có gặp rồi.”

“Hình như người này thần bí lắm.” Lê Tiếu như có điều suy nghĩ, ngón tay khẽ vuốt ve gương mặt: “Cả Lục Cục cũng không tra được... tin tức của hắn. Diệp Uẩn nói, nhà họ Tiêu ở nước ngoài có thân phận Công tước,

bối cảnh dòng dõi cao như vậy, sao lại rảnh rỗi chạy đến Nam Dương làm Phó Tổng Thư ký?”

Thương Úc nhướng mày rậm, ánh mắt dần sâu thẳm: “Hắn có dụng ý khác mà thôi, em cách xa hẳn ra.”

Lê Tiếu nhìn vẻ mặt sâu xa của anh, thấy dường như lời anh nói có hàm ý.

Chắc chắn Tiêu Diệp Nhạm không vì quyền lực.

Dù là Tổng Thư ký Nam Dương cũng chẳng đáng nhắc đến trước thân phận Công tước.

Công tước là quý tộc chân chính.

Lê Tiếu nghĩ muốn hỏi thêm thì Thu Hoàn đã ra khỏi phòng vệ sinh.

Anh ta ngồi trước bàn, cầm khăn giấy lau tay, quay lại vấn đề lúc trước: “Phải rồi, Công ty, dược Kinh Nam đã yêu cầu độc quyền gì mà bị trả về thể: Công ty này thành lập chưa lâu, đơn xin độc quyền bị bác bỏ thì vụ cáo Tổng Thư ký Nam Dương, lá gan lớn thật đấy chứ?”

Anh ta vừa dứt lời, Lê Tiếu đã ngước mắt lên: “Độc quyền sản xuất thuốc đặc hiệu Dz13.”

“Đó là gì?”

Thu Hoàn không am hiểu về thuốc, nghe mà như lọt vào sương mù.

Lê Tiếu nhìn anh ta, còn chưa nói gì thì Thương Úc đang vén ống tay áo đã trầm giọng giải thích: “Thuốc ức chế bệnh biến đổi gen.”

Ô, anh cũng biết.

Cô nhoẻn miệng cười khẽ, giải thích: “Dz13 là thuộc đặc hiệu do Úc-Á nghiên cứu nhằm vào bệnh biến đổi gen. Năm đó Hội đồng nghiên cứu y học đứng ra mở đường, tiến cử loại thuốc này trong nước. Trên thị

trường, công ty dược có thể sản xuất Dz13 phải có được quyền độc quyền. Công ty Y dược Kinh Nam muốn xin độc quyền sản xuất, nhưng lại bị bác bỏ, vì họ chưa đạt được tư cách để sản xuất thuốc đặc hiệu.”

Còn việc Dz13 hết hàng đột ngột cũng là có kẻ cố ý giở trò quỷ phía sau.

Thu Hoàn híp mắt, cười khẽ: “Không có tư cách còn dám xin độc quyền sản xuất, bối cảnh công ty này thế nào đây?”

Lê Tiếu hơi cụp mắt, cười nhạt: “Công ty được Hội đồng nghiên cứu y học nâng đỡ.”

Thu Hoàn im lặng.

Có một số việc, chỉ cần có chút đầu óc là có thể suy ra được cốt lõi.

Mối quan hệ giữa Công ty Y dược Kinh Nam và Hội đồng nghiên cứu y học không đơn giản. Bên trong có Thương Quỳnh Anh trấn giữ, chẳng trách dám hãm hại Lê Quân.

Nhưng lần này chủ động tổ chức họp báo vả mặt mình, tám phần là kết quả do Thiếu Diễn gây áp lực.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.