Đương nhiên anh ta chọn uống bia rồi, trò chơi nói thật hay mạo hiểm với anh ta đúng là ấu trĩ.
Mà Vẫn Lệ là người thắng cũng chẳng mấy để ý.
Đợi Hạ Kình uống bia xong, Lục Hi Thụy trầm ngâm một lúc liền nói: “Có phải đơn giản quá không? Chỉ một lon bia thôi, không chừng người thua tiếp theo cũng chọn uống bia đấy.”
Hạ Khê suy nghĩ: “Hay đổi thành rượu ngoại đi, nếu không chơi thì uống ít nhất ba ly.”
Hoắc Mang gật đầu phụ họa: “Ừm, thế cũng được.”
Vì thế, bia đổi thành rượu ngoại, dường như tăng thêm độ hưng phấn của mọi người.
Bắt đầu lượt hai, Hạ Khê vẫn thầm quan sát Lê Tiếu.
Nếu nói vòng đầu là may mắn, vậy lượt thứ hai là quá rồi.
Vì Lê Tiếu và Thương Úc vẫn mười bảy điểm.
Họ nhìn quanh, Hoắc Mang lấy mũi chân đụng chân bàn: “Thiếu Diễn, có phải hai người bàn trước không đấy?”
Thương Úc cụp mắt, mím môi không nói gì.
Chắc chắn không thể bàn trước rồi, vì từ hai lượt chơi đến giờ, Thương Úc và Lê Tiếu vẫn chẳng trao đổi gì.
Lục Hi Thụy nhìn số điểm giống hệt nhau trong hộp, không khỏi bật cười: “Thế này có thể gọi là thần giao cách cảm đấy.”
Lượt này vẫn là Hạ Khế chiến thắng với mười tám điểm.
Còn điểm thấp nhất là Hoắc Mang, anh ta chọn lời thật lòng.
Thấy vậy, mắt Hạ Khế lóe sáng, cô ta gác chân, khoanh tay đặt trên đầu gối, hỏi anh ta: “Anh thấy quan hệ giữa cô Lê và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-cung-chieu/3467581/chuong-482.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.