Chẳng trách, ngay từ đầu, Ôn Thời và hai cô chỉ tính là quen biết qua loa. Nhưng về sau anh ta chủ động làm quen, nhiều lần dò hỏi Đường Dực Đình về chuyện của Thương Thiếu Diễn.
Mọi việc đều có dấu tích để tra.
Không lâu sau đó, hai người ngồi xuống băng ghế vườn hoa, Vân Lệ bổ sung: “À đúng rồi, hôm qua trong số tin tức Lục Cục tra ra, có bao gồm một người em cũng biết.”
Lê Tiếu nhướng mày liếc anh ta.
“Thương Phù.” Lê Tiếu bĩu môi chẳng mấy bất ngờ khi nghe cái tên này.
Vân Lệ nhìn vẻ mặt lạnh nhạt của cô, cười khẽ: “Thương Phù này hình như vẫn luôn âm thầm hỗ trợ Ôn Thời. Nói không chừng cô ta cũng tham dự trong vụ bắt cóc lần này.”
“Ừ, dù gì cũng là chị em liền cành mà.”
Đáy mắt Lê Tiếu lóe lên sự mỉa mai. Nếu cô nhớ không nhầm cái ngày Thương Phù xuất hiện ở Nam Dương, Ôn Thời đã đột ngột rời đi.
Chắc chắn cô ta có thể xúi giục Ôn Thời.
Vì mối hận mất người thân đủ để Ôn Thời bất chấp mọi thứ.
Hai người ngồi một lúc, Vân Lệ liếc Lê Tiếu: “Tin tức của Lục Cục nhiều như vậy, Dã tử bảo tôi truyền đạt cho em, nội tình cụ thể hơn chắc Thương Thiếu Diễn biết rõ.”
Lê Tiếu gật đầu đáp: “Cảm ơn.”
“Cảm ơn cậu ta chứ đừng cảm ơn tôi. Còn nữa, trước đó Thương Phù đã bị Hội quốc tế gạch tên, chuyện này dù có liên quan đến cô ta hay không, đây cũng là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-cung-chieu/3467553/chuong-454.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.