Bạch Lộ Hồi bưng một ly trà đến, lúc đưa cho Thẩm Thanh Dã thì nhỏ giọng: “Cậu Thẩm, vừa rồi chủ nhân tìm anh.”
Thẩm Thanh Dã cau mày: “Có việc gì?”
Người bận rộn như ba, bình thường dăm bữa nửa tháng cũng không thèm tìm anh ta.
Bạch Lộ Hồi nhìn Thẩm Thanh Dã, cúi đầu: “Chủ nhân hỏi sao hôm qua anh lại từ chối mối giao dịch năm mươi triệu kia.”
Thẩm Thanh Dã: “...”
Ông già phát hiện nhanh vậy sao? Đó là bài đăng của Lê Tiếu.
Anh ta ngẫm nghĩ rồi chia tay với Bạch Lộ Hồi: “Đưa điện thoại cho tôi.”
Thẩm Thanh Dã cúi người đặt ly trà xuống, nhận lấy điện thoại rồi bấm số ba mình: “Ba, ba nhìn thấy bài đăng giao dịch kia sao?”
Không biết đối phương nói gì trong điện thoại, Thẩm Thanh Dã cười gian xảo, rung chân: “Sao con biết được người từ hai mươi năm trước. Nghe ý ba thì ba biết người được gọi là nữ thần cổ phiếu này? Chi bằng ba nói
con nghe đi, để con tìm hiểu trước, nói không chừng có thể đoạt được giao dịch đó về đấy.”
Bên kia, Lê Tiếu và Thương Úc nắm tay nhau tản bộ trên bãi cát.
Khu nghỉ dưỡng niêm phong tạm thời, điều tốt nhất là họ có thể đi lại tùy ý, không cần lo sẽ xảy ra bất cứ chuyện gì.
Cả hòn đảo vô cùng sạch sẽ trong lành, thoải mái và thư giãn.
Lê Tiếu giẫm lên bãi cát mềm mịn, thưởng thức phong cảnh.
“Năm ngày sau là buổi họp mặt dòng họ Thương thị, em có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-cung-chieu/3467521/chuong-422.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.