Lê Tiếu ghét bỏ lườm anh ta.
Mọi người ngẩn ra, trừng mắt, sao họ có thể nghe ra được... sự cưng chiều trong giọng điệu của Thẩm Thanh Dã nhỉ?
Hử? Ảo giác đúng không?
Bạch Lộ Hồi mờ mịt nhìn Lê Tiếu, liếc qua liếc lại giữa cô Thẩm Thanh Dã.
Phó Chỉ huy của bọn họ trông như bất cần đời, nhưng thật ra là một con sói ác độc có thể âm thầm giết người ngay lúc nói cười, lại bao dung như vậy với cô gái trong lòng Diễn gia?
Bạch Lộ hồi chưa từng nghe đến tên Lê Tiếu trong Lục Cục, rốt cuộc cô có lại lịch gì?
Năm phút sau, Thương Úc dắt tay Lê Tiếu quay lại sảnh Tư Yến.
Tốp vệ sĩ tản ra, tiếp tục giấu mình trong góc nào đó âm thầm bảo vệ.
Còn đám người anh em họ Hạ và Hoắc Mang thì theo sát.
Lượng tin tức trong bữa ăn chung hôm nay có vẻ hơi nhiều. Dù là người thừa kế của các nhà cũng khó tránh khỏi choáng váng đầu óc.
Lê Tiếu mới hai mươi hai sao có thể quen Phó Chỉ huy của Lục Cục – cậu Thẩm?
Rõ ràng cách đó không lâu, họ vẫn còn nghi kỵ chuyện cô có thể tham dự tiệc Nội các của Myanmar, nhưng lúc này tất cả đều ngây người.
Khu nghỉ ngơi, Thương Úc ngồi cạnh Lê Tiếu, Thẩm Thanh Dã ngồi đối diện họ.
Còn Bạch Lộ Hồi thì chắp tay đứng cạnh Thẩm Thanh Dã làm vệ sĩ.
Trước bàn tiệc, đám Hoắc Mang nhìn nhau, vẻ mặt câm nín.
Lúc này Hạ Kinh đụng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-cung-chieu/3467509/chuong-410.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.