Vẻ tự giễu lướt qua đáy mắt, cô ta lại tự làm mình mất mặt rồi.
Hạ Khê nhắm mắt rồi xoay người bước về phía trước.
Gần trực thăng, thanh niên kia đã đứng trên đài ngắm cảnh.
Anh ta cao ráo chân dài mặc quần jeans đen phối giày trắng, áo khoác màu xám trông đơn giản nhưng vẫn rất thời thượng.
Hạ Khế vượt qua đám vệ sĩ, đi thẳng đến trước mặt thanh niên, thân thiết trò chuyện: “Lộ Hồi, sao cậu lại đột ngột đến Parma?”
Bạch Lộ Hồi, người phụ trách ban hành động của Lục Cục, tuy còn trẻ nhưng năng lực vô cùng xuất chúng.
Lúc này Hạ Khê không chú ý đến trong khoang trực thăng còn có một người đàn ông đang ngồi, mà chỉ cười tươi tập trung nhìn Bạch Lộ Hồi.
Bạch Lộ Hổ liếc Hạ Khê, chào hỏi hời hợt: “Chào cô Hạ.”
Bạch Lộ Hồi chính là một chàng trai lão luyện, rõ ràng còn rất trẻ, nhưng từng cử chỉ đều mang nét thành thục, chững chạc và có uy.
Hạ Khê tiến lên một bước, ngẩng đầu cười hỏi: “Cậu vẫn chưa trả lời tôi, sao tự dưng...”
Lời còn chưa dứt, Bạch Lộ Hồi đã vượt qua cô ta, đi sang hướng kia của đài ngắm cảnh, đồng thời nói: “Xin lỗi, tôi còn có việc.”
Nụ cười trên mặt Hạ Khê cứng đờ.
Cô ta xoay người nhìn hướng Bạch Lộ Hồi đi đến, dường như... là chỗ Thiếu Diễn và Lê Tiếu.
Hạ Khê mất mặt, vẻ ấm áp trước đó đã tan biến. Thấy Bạch Lộ Hồi bị vệ sĩ cản đường, cô ta muốn nói đỡ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sieu-cap-cung-chieu/3467507/chuong-408.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.